Lưới tinh thần của Trùng tộc vô cùng kiên trì tiến hành rà quét khoảng một giờ mới dừng.
Trong lúc đó thậm chí bọn nó còn dừng tìm kiếm rồi năm phút sau thình lình bắt đầu lại, nếu không phải trực giác của Giản Đăng thấy có gì đó không đúng thì chỉ e họ đã bị phát hiện rồi.
"Mấy con Trùng tộc hình người đó đi rồi." Tiểu Cốc cẩn thận quan sát, báo lại tình hình.
Giản Đăng chậm rãi thu tinh thần chuyển vận cho Miêu Ô về, kiên trì thời gian dài như vậy thế mà cậu vẫn thấy ổn.
Chỉ là có hơi muốn ăn kẹo thôi.
Nhân lúc Trùng tộc rời đi, ba người vốn định rút lui nhưng Hồ Dương vẫn còn ở đó, dù thế nào Miêu Ô và Tiểu Cốc đều không thể thấy chết mà không cứu.
Giản Đăng biết tình cảm đội viên trong tiểu đội rất tốt nên không khuyên gì nhiều mà chỉ âm thầm cảnh giác, đề phòng Trùng tộc quay lại bất cứ lúc nào.
Để phòng ngừa bất trắc, ba người quyết định hành động cùng nhau, dù Miêu Ô và Tiểu Cốc không đồng ý dẫn Giản Đăng theo nhưng bỏ một mình Giản Đăng lại họ càng không yên tâm.
Cuối cùng quyết định Tiểu Cốc xung phong đáp vào hang động trước, Giản Đăng và Miêu Ô theo sát phía sau.
Đá Ngân Tinh phủ kín đáy hố sáng như ban ngày, Giản Đăng tạm thời tắt chức năng nhìn trong bóng tối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-duong-cau-ay-khong-muon-yeu-duong/2721538/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.