Nghĩ đến chuyện mình sắp làm, Giản Đăng thấy có hơi tội lỗi.
Ừm... Nếu chung cư sụp thật thì cậu sẽ bứt lông của Trùng tộc mua cho Hoắc Yến Hành một căn tốt hơn.
Giản Đăng kết nối quang não với hệ thống vũ khí, thiết lập thời gian bắn cho mỗi loại vũ khí xong thì ấn nút bắn của vũ khí đầu tiên.
Ống phóng hỏa tiễn chợt sáng lên ánh sáng lam, năng lượng cùng màu liên tục nén lại ở miệng súng, một phát bắn nát cửa rồi bắn về phía Bạch Lan Đức đứng bên ngoài.
Ánh sáng màu lam chói mắt bao trùm khắp hành lang, sau khi năng lượng pháo lắng xuống, Bạch Lan Đức không chút sứt mẻ xuất hiện trong tầm mắt Giản Đăng.
Giản Đăng không thấy ngạc nhiên chút nào, nhanh chóng tấn công lần hai lần ba.
"Đăng Đăng, tuy đòn tấn công của em cũng đáng yêu như em nhưng dùng nhiều quá anh sẽ khó chịu đấy."
Trước mắt Bạch Lan Đức xuất hiện lá chắn tinh thần cản hết lửa đạn lại: "Nếu em muốn chơi thì anh miễn cưỡng chơi cùng em một lúc vậy."
"Bây giờ ngươi là nhị hoàng tử Bạch Lan Đức, hay là Trùng tộc?" Giản Đăng nghiêm túc hỏi, không bị lời nói của Bạch Lan Đức làm lay chuyển.
"Đăng Đăng hi vọng anh là ai?" Bạch Lan Đức hỏi lại.
Giản Đăng không trả lời câu hỏi của hắn, bắt đầu âm thầm tính toán thông tin vừa rồi. Không chỉ xuất hiện tinh thần thể mà tinh thần lực cũng trở nên mạnh hơn.
Dù thế, loại ký sinh trùng này nhất định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-duong-cau-ay-khong-muon-yeu-duong/2721547/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.