Địa điểm tổ chức buổi liên hoan là một quảng trường vô cùng rộng rãi, gió nhẹ hiu hiu và những lá cờ tung bay tạo thành loại tạp âm trắng tự nhiên. Cứ cách năm mét sẽ có một cỗ máy phục vụ cung cấp đồ ăn và thức uống. Những món điểm tâm hoa lệ màu mè đều được chuẩn bị cho dẫn đường, chỉ có nước lọc là dành cho lính gác – những người do vị giác quá mẫn cảm mà không thể hưởng thụ mỹ thực.
Sầm Chân tìm một góc khuất, yên tĩnh lấy đồ ăn, đồng thời chờ đợi phần trò chơi bắt đầu. Giữa chừng có năm lượt lính gác đến bắt chuyện, trong đó có một người lời nói quanh co ẩn ý rằng từng mập mờ với anh, lại thêm vài phần oán trách bị đột ngột chặn liên lạc sau một giấc ngủ dậy.
Những người khác, Sầm Chân chỉ cần một câu “tôi không có hứng thú với cậu” là đủ để tiễn khách, nhưng vị lính gác này thì dai dẳng hơn một chút, đến mức khiến Sầm Chân phải phóng ra một chiếc xúc tua tinh thần, trực tiếp đâm vào lớp vỏ bên ngoài không gian tinh thần của đối phương mới khiến hắn yên lặng rút lui.
Xúc tua tinh thần là một phương thức biến tinh thần lực thành công cụ công kích của dẫn đường. Họ có thể dùng tinh thần lực để trấn an lính gác, dĩ nhiên cũng có thể dùng để công kích.
Trước khi rời đi, vị lính gác kia còn tức giận lên án: “Sầm Chân, cậu thật sự vì Phàn mà thu lòng rồi sao? Cậu ta ở bên Tháp nói xấu cậu thế nào cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-duong-co-phai-trung-sinh-roi-khong/2899822/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.