Chỉ qua một đêm, quân doanh đã lại có thêm hai mươi lăm người nhiễm bệnh.
Theo lý, khi mới nhiễm bệnh, triệu chứng thường nhẹ hơn, thường sẽ nghiêm trọng dần theo thời gian.
Nhưng hôm nay phát hiện hai mươi lăm người này triệu chứng rất nghiêm trọng, ngay cả m.á.u ho ra cũng đậm hơn.
Chỉ trong sáu ngày, hơn bảy trăm người đã nhiễm bệnh. Tốc độ lây lan này thật đáng kinh ngạc.
"Trong doanh trại, các binh lính hành động giống nhau, rất khó để xác định nguyên nhân chính xác là gì."
Tối qua, Tạ Giản đã điều tra nguồn lây lan.
Do bệnh nhân đầu tiên đã qua đời từ lâu, nên chỉ có thể bắt đầu từ những kinh nghiệm tương đồng của bảy trăm bệnh nhân này.
"Loại bệnh này thường do gì gây ra?" Hắn hỏi.
"Bệnh dịch ở người thường do động vật truyền nhiễm, như bệnh dịch hạch, cúm gà, cũng có những bệnh dịch do côn trùng truyền. Nhưng bây giờ là mùa đông, không có côn trùng, chuột có thể sống qua mùa đông..."
Ta lật sách, dừng lại, một ý nghĩ bị loại trừ trước đó thoáng qua trong đầu.
"Sao vậy?" Thấy ta đột ngột ngừng nói, Tạ Giản hỏi.
"Không nhất thiết phải do động vật truyền nhiễm..." Ta nói, "Nếu bị đầu độc thì sao?"
Một số độc tố khi vào cơ thể người cũng có thể lây nhiễm, thường qua tiếp xúc với máu.
Ta bắt đầu từ hai mươi lăm người này, triệu chứng nghiêm trọng như vậy, chắc chắn là người bị đầu độc chứ không phải lây nhiễm.
Tạ Giản ra lệnh điều tra triệt để, trước khi đi thần sắc hắn cực kỳ nghiêm nghị.
Doanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-ninh/1215826/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.