Mãi đến khi tan học, tâm trạng Lộc Minh Trạch mới hơi bình phục, Steven lại trái ngược, cậu ta lúc này hệt như phê thuốc, đắm chìm trong sự hưng phấn không thể tự kiềm chế, rõ ràng bị chọn chả phải cậu ta, hưng phấn cái gì.
Fan cuồng trong truyền thuyết chắc chắn chính là như thế.
"Hì, Ryan, vui vẻ tí đi, ngày hôm nay gặp nhiều may mắn thế, sao trông cậu cứ rầu rĩ không vui?"
Lộc Minh Trạch mỏi mệt nguýt cậu ta: "Tôi cũng không phải người hâm mộ của vị đó, vui vẻ cái gì."
"Ể? Tại sao?"
Bởi vì làm thần tượng cần cảm giác khoảng cách, bộ mặt Auston là gì hắn rõ như lòng bàn tay, còn hâm mộ nổi thì thật quái dị.
Lộc Minh Trạch cảm thấy khó mà giải thích cho một "fan cuồng" tại sao không hâm mộ idol của cậu ta, vì vậy dứt khoát lơ đẹp cậu ta, vẻ mặt Steven vô cùng nghi ngờ, như thể sẽ lập tức liệt kê cho Lộc Minh Trạch tất tần tật từ đông sang tây về Auston. Gavin đúng lúc vỗ cậu ta một cái: "Thôi, đừng làm phiền Ryan nữa, để cậu ấy nghỉ ngơi chút đi."
Lộc Minh Trạch cười nhìn Gavin, vỗ vỗ lên bả vai anh: "Không sao đâu, hai người định làm gì? Tôi muốn về ngủ trước."
Gavin nhíu nhíu mày: "Tôi muốn đi lấy thư, Steven cậu thì sao?"
"Không phải chớ hai người này, hôm nay hiếm thấy không có huấn luyện cường độ cao, còn không nhân cơ hội ra ngoài dạo một vòng, về ký túc xá á?!"
Steven mang vẻ kinh ngạc nhìn bọn họ, chỉa ngón cái ra phía cổng trường: "Ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-ong-dich-thuc-khong-gia-gay/215299/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.