Gavin bị Lộc Minh Trạch hỏi một câu mà mê man, đối phương thấy thế, lập tức buông anh ra, chạy lướt qua Gavin. Xem ra anh ta cũng không biết.
Gavin phản ứng lại, anh không về phòng ngủ nữa, vội vàng chạy theo Lộc Minh Trạch: "Cậu muốn đi đâu? Mary làm sao vậy? Này, Ryan, nói rõ ràng đi."
Lộc Minh Trạch thò tay vào túi quần, lấy ra một quả cầu, đó là thứ Steven dùng lúc dẫn bọn họ đi trốn tiết, Lộc Minh Trạch chìa quả cầu ra trước mặt Gavin cho anh xem: "Anh còn mang cái này theo không?"
Gavin nhìn hắn gật gật đầu: "Mang theo mấy viên."
Hiển nhiên anh ta đã nghĩ ra Lộc Minh Trạch muốn làm gì, nhưng Gavin hơi do dự, ban ngày ban mặt leo tường ra ngoài, bị tóm được là ghi tội trừ điểm ngay.
"Ryan, cậu rốt cuộc muốn làm gì?"
Lộc Minh Trạch mặt không biểu cảm nhìn anh, nhét quả cầu kia vào túi áo: "Tôi phải ra ngoài một chuyến, đến quân doanh của các anh tìm Mary. Đi với tối không, tôi không biết nơi đóng quân của các anh."
"Đi! Đương nhiên đi!"
Gavin xót xa cảm thấy mình không còn lựa chọn nào khác, anh vợ muốn gặp người yêu mình, bảo mình dẫn đường, anh dám không theo? Trừ phi anh muốn cuộc tình mình "chết yểu", hơn thế lòng anh kỳ thực cũng rất lo lắng cho Mary...
Lộc Minh Trạch liếc nhìn anh: "Anh không muốn đi thì đừng miễn cưỡng, dẫn tôi đến nơi là được, dù gì con bé là em gái tôi, đâu phải em gái anh."
Gavin tức giận nói: "Cô ấy là người yêu của tôi!"
"Coi như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-ong-dich-thuc-khong-gia-gay/215333/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.