Nhưng dù sao cô ta cũng không có năng lực đó, chỉ đành tạm thời đè nén sự độc ác trong bụng, thốt ra mấy câu chế nhạo Cố Vãn như vậy mà thôi.
Cố Vãn nói: “Không sao đâu, tôi là người sắp kết hôn tốt nhất vẫn nên khiêm tốn một chút.” Một câu nói nhẹ nhàng đã đè bẹp đẩy Cố Vũ Đình ra xa, hơn nữa còn trực tiếp chọc đúng chỗ đau của cô ta.
Cố Vũ Đình tức giận đến mức mặt mũi tái mét: “Cố Vãn, mày...mày đừng đắc ý!” Mày muốn kết hôn với Thư Hành ư? Mày cứ nằm mơ đi, tao sẽ không để mày nuôi trai ở bên ngoài mà vẫn có thể bước vào cổng nhà họ Mạnh đâu!
Tao nhất định sẽ lợi dụng bữa tiệc mừng thọ của Hoắc phủ để cho mọi người đều biết, Cố Vũ Đình tao mới là mợ cả của nhà họ Mạnh!
Nhà họ Cố ở thành Đông còn nhà họ Hoắc lại ở thành Nam, trái lại vẫn có chút khoảng cách cần phải ngồi xe con tới đó.
Cố Hải Sơn ngồi ở vị trí ghế phụ, Cố Vãn chỉ có thể ngồi hàng ghế phía sau cùng với Khương Thư Mỹ và Cố Vũ Đình.
Xe lái đến nửa đường, Cố Vũ Đình người trước giờ vẫn luôn tỏ ra chán ghét Cố Vãn đột nhiên ghé lại gần cô, làm bộ nhiệt tình hỏi cô: “Chị ơi, trước đây chị chỉ nói với chúng em là sẽ đi hỏi thử cậu cả Mạnh, nhưng nếu chị hỏi rồi mà anh ấy nói rõ với chị rằng anh ấy không thích chị thì chị định làm gì?”
“Tất nhiên để cha làm chủ.” Cố Vãn đưa ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-quoc-phu-nhan-tron-chay-thoi-loan-the/475279/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.