"Tuệ nha đầu, cháu xem liệu có phải là có người muốn hại các cháu không? Thứ độc này chỉ có ở trong cái giếng phía sau nhà cháu.
Người trong thôn ai ai cũng biết, cái giếng đó do cha cháu đào.
Theo ta thấy việc này nên nói ngay với thôn trưởng, để ông ấy tra xét rõ ràng!"Uông đại nương nói đến đây, mang theo dáng vẻ căm phẫn sục sôi định đi ra ngoài, Mạch Tuệ kéo nàng ta lại, bảo: "Đại nương, bây giờ chúng ta không có bất kỳ chứng cớ nào, không biết người hạ độc là ai, nếu làm thế sẽ đánh rắn động cỏ.""Vậy phải làm thế nào mới được?"Mạch Tuệ cau mày im lặng một lúc, sau đó nói: "Đại nương, đệ muội của cháu gửi tạm bên nhà đại nương, mong đại nương chăm sóc đệ muội ấy giùm cháu.
Cháu sẽ canh chừng ở trong sân, người hạ độc muốn lấy mạng chúng cháu, nếu chỗ cháu không có động tĩnh gì, chắc chắn người đó sẽ đến nhà cháu xem xét.""Không được, một cô nương như cháu chanh chừng ở nhà một mình nguy hiểm lắm.
Người ta đã dám hạ độc, chưa chắc đã không dám làm ra những chuyện khác, để ta bảo Đại Ngưu Nhị Ngưu canh chừng cùng với cháu!"Mạch Tuệ nhìn chằm chằm vào hai cái thùng nước kia, một suy đoán bắt đầu nhen nhóm trong lòng nàng, dù sao sao thì trong cái thôn này người không ưa các nàng nhất cũng chỉ có người kia mà thôi..."Không sao đâu đại nương, cháu có ngỗng lớn rồi.
Đến lúc ấy, chỉ cần nghe thấy tiếng ngỗng kêu, đại nương bảo hai ca ca vào bắt trộm là được."Mạch Tuệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-theo-nhai-con-chay-nan-ta-dung-khong-gian-tich-tru-vat-tu/1804811/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.