Tôn Nhị Ngưu ngẩng đầu nhìn vào bên trong nhà nàng thì thấy hai đứa bé Mạch gia đang nằm trên đất, trong lòng hắn ta thấy sợ hãi, kiểu này là có chuyện rồi.Kéo Mạch Tuệ dậy xong, Tôn Nhị Ngưu vội vàng chạy sang thôn bên cạnh!Mạch Tuệ quay lại sân nhà mình, kiểm tra tình trạng của đệ muội.
Cả hai đã không còn sùi bọt mép nữa, màu tím trên môi cũng đã nhạt đi rất nhiều.
Điều đó chứng tỏ giải độc đan có tác dụng, chuyện này khiến nàng thoáng thấy an tâm đôi chút.Nàng ôm đệ muội vào trong buồng, dém chăn kỹ càng, sau đó thấp thỏm chờ Tôn Nhị Ngưu mời đại phu về."Tuệ Nhi muội muội, đại phu đến rồi!"Tôn Nhị Ngưu đá tung cánh cửa đang khép hờ, cõng lấy lão đại phu ở thôn bên cạnh lao thẳng vào bên trong.Lúc Tôn Nhị Ngưu vội vàng chạy sang thôn bên cạnh tìm mình, lão đại phu mới run rẩy đứng lên từ chiếc ghế mây, sau đó hai tay run rẩy gỡ chiếc hòm thuốc từ trên tường xuống.Điều ấy khiến Tôn Nhị Ngưu đang có chuyện gấp không nhịn nổi nữa, hắn ta vác luôn lão đại phu lên vai chạy thẳng về thôn mình.Xóc nảy suốt cả một đường khiến lão đại phu choáng váng, bộ xương già cỗi của ông ấy như muốn vỡ ra.
Lão đại phu vừa được đặt xuống đất đã lập tức kiểm tra triệu chứng của hai đứa bé.
Lúc bắt mạch, bàn tay ông ấy không ngừng run lên.Lúc này Uông đại nương ở ngay bên cạnh thấy ồn ào bèn đi sang, vừa thấy cảnh một nhà ba người nằm mất hai, nàng ta sợ đến nỗi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-theo-nhai-con-chay-nan-ta-dung-khong-gian-tich-tru-vat-tu/1804813/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.