Khương Yếm và Mục Vọng đi rất lâu. Lúc gần về đến nhà, Khương Yếm vào chợ đêm mua mì lạnh với khoai tây nướng. "Hai mươi xiên thịt ba chỉ, hai xúc xích nướng, một suất cải thảo hấp giấy bạc." Trong lúc chờ, Khương Yếm nhìn quanh một vòng, chỉ vào quán đồ nướng: "Mấy món này tôi ăn hết được, cậu thích thì gọi thêm." Mục Vọng đội mũ, đeo khẩu trang, ngoan ngoãn đến quán đồ nướng xếp hàng. Mười lăm phút sau, hai người ngồi xuống cái bàn nhỏ bóng nhẫy ven đường. Mục Vọng lấy khăn tay ra lau sạch mặt bàn trước mặt Khương Yếm, rồi mua hai cốc coca đá theo yêu cầu của cô. Bây giờ đã hơn mười hai giờ đêm, chợ đêm Giang Thành chật kín người lao động nặng nhọc, có công nhân mặc chiếc áo may ô, cũng có công nhân vệ sinh mặc quần áo bảo hộ. Còn rất nhiều học sinh cấp ba vừa xong tiết tự học buổi tối đang tụ tập trước một quầy hàng mua đồ ăn khuya. Trước đây khi tai họa xảy ra, rất nhiều người ở Giang Thành không dám ra ngoài, hiện tại đã hơn một tháng trôi qua, mọi người đã quay về cuộc sống bình thường. Trên khuôn mặt lại nở nụ cười rạng rỡ. Khương Yếm nhớ tới cuộc trò chuyện nghe được ở đại sảnh Cục Quản lý siêu nhiên, khi đó họ đang ngồi đợi trên ghế, có một đội ngồi cách đó không xa thảo luận về tình hình gần đây của Hoa Quốc, hơi lớn tiếng nên chữ cứ thế mà lọt vào tai Khương Yếm. Hiện tại nội bộ Hoa Quốc đã ổn hơn nhiều so với lúc trường năng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dang-ghet-co-ta-lai-ra-ve-nua-roi/2971183/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.