Vào ngày thứ bảy sau đêm giao thừa, các quan y của Bình Châu đã đến Tô Nam.
Toàn bộ công việc trị dịch ở Tô Nam được bàn giao, các quan y cũng chuẩn bị trở về Thịnh Kinh.
Trước cổng thành, xe ngựa tập trung đông đúc, Thái Phương và Lý Văn Hổ tiễn biệt tại cổng. Sau lưng họ, dân chúng tự giác đi ra, dẫn đầu là những bệnh nhân từng được chữa trị tại nơi cách ly, họ cúi mình cảm tạ các quan y.
Sau khi áp dụng phương thuốc mới, những bệnh nhân bị nhiễm dịch, ngoại trừ một vài trường hợp rất nặng, dần dần đều có chuyển biến tốt.
Mấy tháng ở Tô Nam, các quan y đến từ Thịnh Kinh ngày ngày bận rộn ở nơi cách ly, vất vả mệt nhọc. Khí hậu Thịnh Kinh và Tô Nam không giống nhau, các quan y lớn tuổi thường phàn nàn rằng mùa đông ở Tô Nam ẩm lạnh thấu xương, ngày nào cũng kêu gào muốn trở lại Thịnh Kinh. Thế nhưng sau một thời gian cùng chia sẻ khó khăn, đến lúc chia tay lại không khỏi cảm thấy quyến luyến.
Thúy Thúy bước đến bên cạnh Lục Đồng.
“Cảm ơn tỷ, Lục Y Quan.”
Cô bé cúi đầu, ngại ngùng không dám nhìn vào mắt Lục Đồng: “… Xin lỗi.”
“Không sao đâu.” Lục Đồng xoa đầu cô bé.
Cha mẹ Thúy Thúy đều không còn, bà mối ở nơi cách ly thương xót cảnh cô bé không nơi nương tựa, bản thân bà cũng không có con, nên quyết định nhận Thúy Thúy làm con nuôi.
Một trận dịch lớn đã khiến biết bao gia đình ở Tô Nam ly tán, để lại nhiều số phận đáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dang-hoa-tieu/2759706/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.