Khi tin tức được báo lên, Bàn Nhi đang chơi đùa với hai đứa bé.
Từ lúc hơn sáu tháng tuổi, Uyển Chu và Việt Nhi mỗi ngày một vẻ, vừa mới bắt đầu còn chưa biết ngồi, về sau biết ngồi còn có thể quay đầu nhìn khắp nơi, sau đó nữa thì biết bò.
Cũng bắt đầu từ lúc này, bên cạnh hai đứa bé không thể không có người, mỗi giây mỗi phút đều phải có người trông nom, bởi vì chỉ cần mất tập trung một chút thôi chúng sẽ bò đi không thấy đâu nữa.
Nhất là Uyển Chu, lúc nó sinh ra khoẻ mạnh hơn đệ đệ, tay chân cũng rắn chắc, lúc trước Việt Nhi biết ngồi trước, sau đó thì con bé lại học được cách bò trước đệ đệ.
Bàn Nhi thực sự sợ bọn chúng sẽ bị ngã, không có cách nào khác nàng chỉ có thể trải một tấm thảm đỏ thật dày ở chái đông nơi hai đứa bé ở, những thứ sắc bén, có góc có cạnh đều được dọn dẹp sạch sẽ, còn dọn dẹp luôn cả những thứ thể tích nhỏ trọng lượng nhẹ, đề phòng khi bọn chúng muốn vịn vào đồ vật để đứng lên, trọng lượng không đủ sẽ va vào người.
Đừng nói trẻ con chín tháng còn không thể đứng, gần đây Uyển Chu đã có dấu hiệu này, trước đây để nó ngồi trên giường lò thì nó vẫn ngồi, bây giờ lại không vừa lòng với việc ngồi yên một chỗ nữa, mà cứ muốn vịn vào đồ vật để đứng lên.
Lúc này Uyển Chu cứ muốn vịn vào chiếc bàn thấp, run run rẩy rẩy muốn thử đứng lên. Bàn Nhi luôn ở bên cạnh quan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dang-sung-gia-dien-dich-thinh-yen/2700935/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.