Lúc Uyển Xu đi đến phòng của đại quận chúa Uyển Nhàn, Tam quận chúa Uyển Thiền đang dẫn muội muội của mình là Tứ quận chúa đi ra ngoài.
Uyển Thiền nhỏ hơn Uyển Xu một tuổi, năm nay chưa đầy tám tuổi, dáng vẻ giống như Hồ Lương đệ, có chút xinh đẹp, còn Uyển Bùi thì không giống nương và tỷ tỷ, mà nhìn rất thanh tú, bình thường cũng kiệm lời, là đứa bé có tính tình dễ ngượng ngùng.
“Nhị tỷ, tỷ tìm đại tỷ có chuyện gì sao? Muội với Bùi muội đang muốn quay về.”
“Thời gian không còn sớm nữa, tỷ tìm đại tỷ nói chút chuyện, sau khi quay về các muội cũng nghỉ ngơi sớm đi.” Uyển Xu đứng thẳng sống lưng, nở một nụ cười nhã nhặn rồi nói.
Uyển Nhàn nghe thấy tiếng Uyển Xu bên ngoài thì ra đón.
Uyển Thiền đáp một tiếng, sau đó gật gật đầu với Uyển Nhàn rồi lập tức dẫn Uyển Bùi rời khỏi đây.
“Tứ muội vừa mới được phân viện nên có chút không quen, vậy nên Tam muội dẫn muội ấy đến chỗ tỷ ngồi một chút.” Uyển Nhàn nói.
“Tứ muội có hơi nhát gan, hẳn là phải để nó ở với Tam muội ít ngày thì mới quen ở một mình.” Uyển Xu nói chuyện với con bé, sau đó hai đứa bước vào bên trong nhà.
Bên kia, Uyển Thiền dẫn Uyển Bùi quay về viện, vừa bước vào cửa đã nói: “Muội đoán xem tỷ ấy đi từ đâu đến chỗ đại tỷ?”
Uyển Bùi do dự một lúc lâu, rồi lắc đầu.
Uyển Thiền có chút tiếc rèn sắt không thành thép với muội muội vụng về này.
“Tỷ ấy nhất định là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dang-sung-gia-dien-dich-thinh-yen/2700943/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.