Nếu đã tới rồi, Tông Tông cũng không để Bàn Nhi đi, giữ nàng qua đêm ở đây. 
Bên này chẳng qua cũng chỉ là một chuyện hết sức bình thường, có điều trong lòng Bàn Nhi thầm nghĩ nếu chuyện này để Thái Tử Phi biết được, chắc chắn trong lòng nàng ta không dễ chịu gì. Nhưng mà nàng cũng không định làm cho Tông Tông cảm thấy không vui, dù sao thì khoảng thời gian này hắn cũng mệt mỏi nhiều rồi, trong cung ngoài cung đều phải để mắt tới, thần tử cũ thần tử mới đều phải an ủi người ta, cũng khó có thời gian nghỉ ngơi. 
Mà phía bên Đông Cung, đúng như những gì Bàn Nhi dự đoán đã bắt đầu nổi cơn giông tố rồi, thậm chí cơn bão này còn ác liệt hơn trong tưởng tượng của nàng. 
Nguyên nhân chính vẫn là Thái Tử đăng cơ rồi, nhưng đến bây giờ vẫn chưa hạ chiếu chỉ đại phong. 
Tất nhiên Thái Tử Phi không nghĩ tới việc Tông Tông bị mắc kẹt ở đoạn Thái Thượng Hoàng, dù sao Thái Thượng Hoàng vẫn còn đó, hắn thân là con, sao có thể không sắp xếp ổn thoả cho Thái Thượng Hoàng và phi tần của Thái Thượng Hoàng được, nếu lại đi vội vội vàng vàng sắp xếp hậu cung của mình trước, thế thì lại khiến người ta bới móc, bây giờ lại vốn vào thời điểm nhạy cảm, tân đế đăng cơ, vị nào chẳng bị người người dòm ngó. 
Chiếu thư đại phong vẫn mãi chưa được hạ xuống, trong lòng Thái Tử Phi liền không yên, nói cho cũng vẫn có chuyện Thái Tử Phi không được làm hoàng hậu, lỡ như Hoàng Đế bị 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dang-sung-gia-dien-dich-thinh-yen/2700961/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.