Cơ thể của Tô Hải vốn vạm vỡ, dù sao xuất thân của hắn ta cũng là nô tài. 
Mấy năm nay ở biên quan, mỗi ngày đều phải tập luyện, cưỡi ngựa, thân thể bởi vì luyện tập mà càng trở nên ngăm đen cường tráng. Mang một chiếc áo giáp mỏng màu đen, trông hắn ta như một ngọn núi nhỏ vậy, nhưng mà nếu quan sát kỹ càng, kỳ thật hắn ta rất anh tuấn, khí chất cương nghị hiên ngang, giống như đã thay đổi hoàn toàn so với quá khứ. 
Cho dù hắn ta có ngồi xổm xuống, sợ là vẫn sẽ cao hơn hai đứa nhỏ này. 
Nhưng mà thật ra Uyển Chu cũng không sợ hắn ta. 
“Con là Uyển Chu, nó là Tông Kiềm,” Uyển Chu nghiêm túc giới thiệu, tiếp tục nói,“Con và đệ đệ đến đây chính là để gặp người, người chắc hẳn là đang muốn đi gặp phụ hoàng nhỉ, chúng ta sẽ không tiếp tục quấy rầy người nữa.” 
Tô Hải nghe thấy lời của bé gái thì lập tức vô cùng sửng sốt, rõ ràng tuổi cũng không lớn, bộ dạng cũng chỉ cỡ một đứa bé sáu bảy tuổi, vậy mà lại có thể nói chuyện vô cùng nề nếp, dường như vừa nãy việc bé gái ngửa đầu lên nhìn hắn ta chỉ là ảo giác vậy. 
Hắn ta xuất thân từ phố phường, sau này lại đến biên quan, hầu như cũng chỉ tiếp xúc với những đại lão gia, cũng chưa từng gặp qua bất kỳ tiểu thư nào ở trong kinh, thì sao có thể từng bắt gặp đứa bé nào ở trong cung được, tự nhiên cũng không biết rằng những đứa bé có thân phận giống Uyển Chu, cho 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dang-sung-gia-dien-dich-thinh-yen/2700984/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.