Trong một góc âm u của bãi đổ xe, bàn tay Phương Nguyệt Tầm gần như lạnh run đến mất cảm giác, chết lặng nhìn người nam nhân mặc quần áo nhăn nhúm đứng trước mặt, vết sẹo sâu lộ rõ trên mặt hắn vẫn đáng sợ giống như trước, miệng hắn phun ra một làn khói thuốc phả trên mặt cậu, làm cho cậu cảm thấy hít thở không thông.
Khi cậu còn rất nhỏ, trừ bỏ hai mẹ con thì còn người nam nhân này, lưu cho cậu một kí ức ngoại trừ oán giận chính là sợ hãi. Cậu vĩnh viễn không thể quên được những lúc hắn đánh đập mẹ, quên không được hắn dữ tợn đánh đập mình! Cho dù thay đổi thế nào cũng không thể quên được khi mẹ của cậu tự sát, hắn ngay cả lễ tang cũng không đến! Sau khi chỉ còn lại một mình, người nam nhân này cũng biến mất, tại sao, tại sao lúc này lại xuất hiện? Người mấy tháng trước nhìn thấy khi đang đi xe buýt quả nhiên đúng là hắn!
Ánh mắt của nam nhân căn bản không giống như là đang nhìn con của mình, hắn thô tục nhổ một bãi nước bọt, không một chút để ý nhìn Phương Nguyệt Tầm.
“Xe hiệu đời mới, đại học nổi tiếng, hiện tại mày rất tốt a, cái đồng hồ này cũng không ít tiền đi?”
Tiền! Tiền! Tiền! Người này chỉ biết đến tiền! Phương Nguyệt Tầm nhớ rõ hắn rất ít khi về nhà, mỗi lần trở về đều đòi tiền, đem tất cả những gì mẹ vất vả kiếm được lấy hết đi, không lấy được thì đánh đập, qua một thời gian lâu như thế rồi mà người này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dang-yeu-tieu-nam-sinh-vs-dang-ghet-dai-nam-nhan/293138/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.