Đứa bé nhỏ như vậy đã biết dùng hình nhân thuật, nàng im lặng đoán thân phận của đối phương.
Tiểu nam hài sớm đã nghe được tiếng nàng đến gần, nó cũng không ngẩng đầu, tiếp tục đùa mấy thứ đồ trong tay, vừa miệng hỏi.
TBC
“Khi nào thì Liên Dụ về? ”
Giọng nói non nớt, lại không hề có chút lễ phép nào.
Phương Uyển Chi cảm thấy rất lạ lẫm, không khỏi nhích tới gần hai bước.
“Còn vài canh giờ nữa mới về, cậu bé là ai vậy, tìm Liên Dụ làm gì?”
Nàng thấy nam hài này khi nghe thấy từ đứa bé thì cau mày lại, nhưng không có vẻ tức giận, chỉ nhướng mày hỏi nàng:
“Không phải nói muốn thành thân à? Ta đến ăn tiệc mừng. Cô là ai? Khi nào thì trong nhà nó có nữ nhân thế?”
Phương Uyển Chi nhìn đứa bé kia:
“Chúng ta đã thành hôn được một năm rồi. Không phải cậu nhìn lầm ngày chứ? ”
Cậu bé nghe vậy thì cúi đầu, lấy một cái thiệp cưới có nhiều nếp gấp từ trong lồng n.g.ự.c ra, đôi mắt có vẻ không tốt lắm, híp mắt đưa tờ giấy ra rất xa, như thể tuổi già sức yếu.
Hắn nói: “A, nhìn lầm.”
Rồi lại ngẩng đầu nhìn Phương Uyển Chi, hắn chống quai hàm từ tốn nói một câu:
“Ta là Nhiễu Tiêm Trần.”
“…”
Đương nhiên Phương Uyển Chi biết rõ Nhiễu Tiêm Trần là ai, năm trước lúc ở Nhạn Nam cùng Liên Dụ, nàng còn tận mắt thấy bút tích của hắn. Một quyển sổ môn phái bí mật lại bị hắn viết như tùy bút, tán gẫu việc nhà, không có chút thể thống gì.
Nhưng mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/danh-chan-thuong-kinh-trieu-linh-nhi/1446775/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.