"Cô tưởng rằng những thủ đoạn vụng về đó của cô có thể giấu được mấy người?
Tôi chỉ là muốn tương kế tựu kế, mượn chuyện đó để lôi ra được người đứng
đằng sau."
Công ty năm đó lấy được giá đấu thầu bây giờ sớm đã mai danh ẩn tích.
Với sức mạnh của một mình Tống Càn cũng có thể xoay chuyển trời đất, không
chỉ không khiến cho tài chính MT chịu một chút tổn thất nào mà còn đánh bại
đối thủ một cách đẹp mắt. Từ đó anh ta dần dần bộc lộ được tài năng của mình
ở công ty, cuối cùng có được sự công nhận của hội đồng quản trị, bây giờ lại
thay thế địa vị của Tống Nguyên Sơn, ngồi lên vị trí cao của tổng giám đốc tập
đoàn.
"Nói ra thì vẫn phải cảm ơn cô." Người đàn ông lạnh nhạt nở nụ cười.
Phản bội là thật, hưởng lợi cũng là thật.
"Nhưng," Tống Càn mạnh mẽ quay đầu lại, bước đến sát cô ta: "Năm năm
trước, tôi đã bỏ qua cho cô một lần, năm năm sau, cô lại xuất hiện một lần nữa,
lại còn sinh cho tôi một đứa con trai?" Nói đến vế sau, cảm giác kỳ lạ và hoang
đường trong giọng nói của người đàn ông bỗng xuất hiện rõ ràng.
Đến cả âm điệu cũng không tự giác lên cao.
Ngụy Uyển Uơng không hề trả lời, hoặc là nói, không biết nên trả lời thế nào.
Người đàn ông không từ bỏ: "Vì sao cô lại sinh ra Ngụy Hiểu Nhạc? Đừng nói
là cô thích tôi, muốn sinh con cho tôi."
Trong mắt người phụ nữ lướt qua một tia khó chịu, nhưng lại trấn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/danh-mon-thinh-sung-quyen-thieu-xin-chieu-co/1265162/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.