Nhị Tử vốn không gọi là Nhị Tử, mà tên là Bình Huy.
Tam Tử cũng không gọi là Tam Tử, mà là Bình Tuấn.
"Nhị" và "Tam" chỉ là dựa trên thứ hạng trong nhà để đặt ra, vì dễ nhớ, cũng vì
tiện cho việc sai khiến.
Không sai, là sai khiến.
Hai người đều họ Bình, tuy rằng xuất thân là chi thứ, nhưng trong nội bộ trong
mà mà nói hẳn là sẽ không bị đối xử quá kém, chắc chắn sẽ không hề dính đến
những từ như "Mệnh lệnh", "Sai sử".
Đó là những từ được sử dụng để nói về người hầu, nô bộc.
Nhưng trên thực tế, tất cả mọi người trong nhà họ Bình đều mang họ Bình, bao
gồm cả người hầu, nô bộc, bởi vì —
"Người biết được sự tồn tại của nhà họ Bình có ba loại — chủ nhân, người
hầu,và đối tác quan trọng."
Chủ nhân thì không cần phải nói rồi, trên người bọn họ chảy dòng máu chính
tông của nhà họ Bình, dòng chính chiếm cứ địa vị tuyệt đối, còn chi thứ phải
dựa trên khoảng cách huyết thống để được tôn trọng đối xử. Huyết thống gần thì
được tôn trọng, còn xa thì bị đối xử xa cách hơn.
Nhà họ Bình nắm giữ kỹ thuật siêu thời đại, có thể chế tạo ra những thứ mà
khoa học hiện đại không thể giải thích hoặc sáng tạo ra cho nên không thể tránh
khỏi việc cây to đón gió, chịu cảnh bị người ta ghen tỵ đến đỏ mắt, cho nên, nửa
thế kỷ trước nhà họ Bình lựa chọn mai danh ẩn tích, quy ẩn.
Nhưng một gia tộc lớn mạnh như thế, có con cháu trải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/danh-mon-thinh-sung-quyen-thieu-xin-chieu-co/1266113/chuong-898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.