Ch ch lông sạch bng mượt mà, còn c mùi thơm, vừa nhn l bit đã đưc
tm ra sch s.
Không chỉ không bị gy đi, m dưng như còn bo lên, da lông chăm sc đn
bng long, rõ ràng đã đưc chăm sc rt cẩn thận chu đo.
"Không sao c." N cưi trên môi Thẩm Loan không thay đổi, nhưng cưi
không đn đy mt: "Bây gi tr của li cho ngưi mt, vậy tôi không lm phin
anh na."
Nói xong, xoay người rời đi.
"Cô Thẩm xin dng bưc."
Thm Loan dng li, hi: "Anh Nghiêm cn c chuyn g sao?"
"D sao cng đ đn đây, hay l cng nhau ngi xung ung ly tr đi?"
Nhn sâu vo mt anh ta, đôi môi đ cong lên: "Đưc đ."
"Xin mi."
Thm Loan ngi xung, lin thy Nghiêm Tri xoay ngưi lm nng ly, b tr,
pha tr, đng tc thông tho như nưc chy mây trôi, vui tai vui mt.
"Anh Nghiêm đ tng hc qua tr đo?"
"Ch l bit mt cht thôi."
"Nhn không ging như dân nghip dư."
"Cô ni vy, s khin tôi ngh rng cô đang khen tôi đy."
Thm Loan gt đu: "Đng đưc mt câu khen ngi."
Ngưi đn ông cưi khẽ, đy ly tr đ rt xong đn trưc mt cô: "Xin mời."
"Đây là đại hồng bào?"
"Chỉ là trà vằng bình thường mà thôi, ngại quá."
Thẩm Loan hơi uống một ngụm, mùi thơm đắng nhàn nhạt dần lan ra trên đầu
lưỡi, trong chốc lát lại thấy vị ngọt, cuối cùng chỉ còn lại một mùi hương thơm
thoang thoảng.
Nghiêm Tri Phản hỏi lại: "Cô thấy thế nào?"
"Không tồi."
"Là trà không tồi, hay là người pha trà không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/danh-mon-thinh-sung-quyen-thieu-xin-chieu-co/1266375/chuong-1046.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.