Vừa tiến vào thạch thất của con nhện đực, Liễu Tú Nhã bị mùi thúi trong này xông đến thiếu chút nữa lảo đảo, đó là một mùi khó có thể dùng lời nói để diễn tả, giống như một cái phòng ngâm ở hố phân xuống ba năm vậy....
Nàng cơ hồ theo bản năng lui ra phía sau thoát lykhu vực nặng mùi kia, không ngờ chỉ lui ra mấy bước mà giống như hai thế giới khác nhau vậy. Gian thạch thất này cũng không lớn nhưng hoàn toàn thông ra bên ngoài, không khí cũng có thể lưu thông bình thường, nhưng mà hết lần này đến lần khác trong phòng này lại là mùi thúi huân ngập trời____tuy rằng không khí bên ngoài cũng không tốt lắm, nhưng so với trong gian thạch thất này thì tốt hơn không chỉ một ích.
Cả đám người Tống Cảnh Hàn bị nàng một cái thối lui này chèn đến cũng phải lui theo nàng.
"Hô....thật là thúi muốn mạng, bên trong làm sao lại thúi như vậy" Liễu Tú Nhã che cái mũi nhỏ xinh của nàng lại, một tay thì dùng sức phe phẩy như có thể đem cái mùi thúi đó đuổi cho chạy vậy.
Lý Ngự dở khóc dở cười nhìn Liễu Tú Nhã giải thích: "Nhện đực dùng mùi của nó để hấp dẫn nữ vương nhện, mùi càng nặng chứng tỏ thân thể của nó càng khỏe mạnh, cùng nữ vương giao hợp có thể cho ra hậu đại cường tráng, đây là kiến thức động vật bình thường mà tiểu Nhã"
Liễu Tú Nhã nghe Lý Ngự giải thích thì mới ý thức được bản thân hành động có bao nhiêu mất hình tượng, nàng dĩ nhiên quên điều đó, bèn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/danh-tang-thi-dua-my-nam/157437/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.