Châu phủ Bắc Lê.
Châu phủ từng phồn hoa nay vắng lặng và hoang tàn, các quán trọ, tửu lâu đều đóng kín cửa, lá rụng chất đầy hai bên đường.
Giữa ban ngày nhưng nơi đây chẳng khác gì một thành phố chết.
Tòa phủ đệ của tiên sư trên lưng chừng núi hiện đã bị ma tộc chiếm đóng, người trấn giữ là một đại tướng ma tộc tên Phù Tiều.
Xung quanh phủ đệ có ma tộc tuần tra, nhưng lúc này, vài tên ma tộc đang tụ tập uống rượu.
"Mấy cái ngày chán phèo, chẳng thấy một bóng người, mấy con kiến hèn kia ngoài việc bỏ chạy thì chẳng làm được gì ra hồn."
"Chạy được là may cho bọn chúng, đỡ phải tốn công chúng ta đuổi."
"Cũng đúng, ta vừa tìm được một căn nhà xịn, lần sau về nhà nhất định đưa thê tử ta đến đây sống. Chỗ này đúng là hơn hẳn chỗ ta, bên kia vừa xấu vừa khắc nghiệt, chẳng khác gì địa ngục. Chắc chắn nàng sẽ thích chỗ này."
"Nhờ Quân thượng mới biết ngoài kia thế giới tuyệt vời đến vậy, bọn người phàm này đúng là số hưởng thật."
"Hồi hai mươi năm trước tụi mình khổ sở lắm, may mà Quân thượng xuất quan rồi."
"Chờ giết hết tiên nhân thì cõi phàm nhân này sẽ là của chúng ta, ha ha ha ha—"
Bỗng nụ cười của tên ma tộc tắt ngấm, một thanh kiếm dài xuyên thẳng qua cổ họng hắn. Hắn chỉ kịp ú ớ vài tiếng rồi ngã gục.
Những tên ma tộc còn lại kinh hãi ngẩng đầu, phát hiện có một người áo xanh đứng đó mới nhận ra tiên nhân đã tấn công. Đã lâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-lu-da-chet-cua-ta-lich-kiep-tro-ve-roi/2262437/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.