Một kế sách nảy ra trong đầu.
Từ phòng trong vang lên tiếng mắng của Lưu thị:
“Đồ tai tinh! Cái quần ta mới cắt may…”
Lập tức là một tiếng thét thất thanh: “Thuốc của ta đâu rồi?!”
Cửa bật mở, bà ta mang giày thêu lao ra, đáy quần vẫn còn đọng nước.
“Bà mẫu định làm gì thế?”
Ta ngồi ngay ngắn trên ghế, chân đạp lên gói thuốc kia.
Bà ta vươn tay túm lấy cổ tay ta:
“Có thấy thuốc của ta không?”
Ta vội lắc đầu:
“Chưa thấy qua. Thuốc gì thế ạ? Nhi tức tìm giúp người…”
Chưa nói hết câu, bà ta đã giật mạnh kéo ta ngã nhào xuống đất!
Gói thuốc lộ ra từ dưới đế giày, bà ta nhanh chóng nhét vào lưng quần, còn đắc ý vỗ vỗ.O mai d.a.o Muoi
Ta nhịn đau bò dậy, rót một ấm trà:
“Bà mẫu dùng chút trà nguội cho hạ hỏa.”
Thuốc bột giấu trong kẽ móng tay rơi vào chén sứ dành riêng cho bà ta.
Thuốc vừa vào nước đã tan, không màu không vị.
“Hừ, coi như biết lễ.”
Bà ta giật lấy chén trà, ngửa cổ uống cạn, ta nhìn chằm chằm vào lớp da nhăn nheo nơi cổ bà ta.
Nhớ lại đời trước, sau khi ta uống rượu hợp cẩn không bao lâu thì đầu óc choáng váng.
Lão ác bà này chắc cũng cầm cự được đến khi lễ nghi hoàn tất.
Bà ta cầm lấy bát, nhanh chóng vào bếp múc thêm một bát canh gà, bưng mâm sơn bước vội vào:
“Lúc nãy bát kia bị hắt rồi, mau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dao-nuong/2741892/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.