Tô Hiểu lập tức đẩy Trình Linh ra, lục tìm điện thoại.
Nhưng Trình Linh không hề buông cô ra, mà di chuyển nụ hôn xuống dưới.
Tô Hiểu vừa nhẫn nhịn phản ứng bản năng của cơ thể, vừa tức giận hành vi phóng túng của Trình Linh, cô bị ép phải ngẩng đầu, khó khăn chuyển điện thoại sang chế độ yên lặng.
Diêu Hân nghe thấy tiếng động nên đã đi về phía bên này.
“Hiểu Hiểu?” Cô ấy đứng ở lối cầu thang cách đó không xa, hô lớn về phía này.
Âm thanh vang vọng trong lối đi, rất dọa người.
Tô Hiểu không dám thở mạnh.
Trình Linh không có nhiều kiêng dè như thế, anh tiếp tục ngậm lấy môi cô, hút vào bên trong từng chút một.
Má của Tô Hiểu nóng bừng, cô rất tức giận nhưng không dám lên tiếng.
Diêu Hân đang ở bên ngoài, cô sợ Trình Linh không biết kiêng dè.
Diêu Hân lại gọi điện cho Tô Hiểu, lần này bên trong không có tiếng động, cô ấy nghi ngờ bản thân đã nghe nhầm.
Hứa Khả cần tài liệu gấp, hiện giờ tài liệu đang ở phòng tổng giám đốc, cô ấy phải đi lấy tài liệu trước.
Vậy nên Diêu Hân gửi tin nhắn thoại cho Tô Hiểu rồi đi thang máy lên tầng.
Trình Linh vẫn chưa lùi ra, Tô Hiểu không đẩy được anh, chỉ đành cắn một cái.
Máu tanh lan trong miệng, Trình Linh đau đớn, buộc phải buông cô ra.
Anh mím môi, ngón tay lướt qua, có máu.
“Hiểu Hiểu...” Lông mày tuấn tú khẽ chau lại, dường như hơi bất mãn.
Tô Hiểu cúi đầu không dám lên tiếng, ngực cô phập phồng dữ dội, cô liếc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-de-an-hon-hi-van/2855130/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.