Lâm Kinh Chập mua một ly sữa đậu nành và một xửng bánh bao nhỏ ở quán ăn sáng, trên đường về vừa ăn vừa nghĩ ngợi. Mấy câu "làm hắn ghê tởm", "cho hắn một bài học" mà mấy người bên tiệm sửa xe vừa nói rốt cuộc là ý gì? Thật ra tính cách của anh vốn không hợp làm giáo viên, bởi anh thực sự không thích giao tiếp với người khác. Nhưng con người vì cuộc sống thì phải ép mình làm những điều không muốn. Anh tự thấy mình đã rất khách sáo với bên kia, chỉ nhờ cán bộ khu phố truyền lời giúp, hoàn toàn chưa làm gì quá đáng, hơn nữa bên kia đúng là ồn thật.
Lần nữa đi ngang cửa tiệm sửa xe, Lâm Kinh Chập cũng không dừng lại. Đúng lúc có xe chạy vào tiệm để bảo dưỡng, mấy người bên trong bận tiếp khách, nên cũng không chạm mặt trực tiếp.
Lâm Kinh Chập không phải người cam chịu nhẫn nhục. Đã nghe rõ đối phương buông lời "cho hắn một bài học", anh không thể coi như chưa từng nghe. Anh muốn xem xem, Cừu Phi rốt cuộc sẽ "dạy" anh thế nào.
Vốn đang tính toán cách ứng phó "cuộc trả đũa" của bên kia, Lâm Kinh Chập vừa bước vào sân nhà mình thì ngẩng đầu thấy Cừu Phi khoanh tay, tụ tập cùng mấy học viên khác trò chuyện. Không rõ đang nói gì, nhưng từ biểu cảm thì có thể thấy hắn đã hoà nhập với đám ông bà và các bà mẹ bỉm sữa kia rất nhanh. Lâm Kinh Chập từng bước tiến lại, vừa hay nghe thấy Cừu Phi đang dò hỏi về mình.
"Thầy Lâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-hu-ngam-muoi-luu-thuy-thuy/2917767/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.