"Sao mà được chứ?" Cừu Phi chẳng những không thấy ngượng, thấy Lâm Kinh Chập sắp vào nhà, hắn còn gào lên mặt dày, "Tôi còn phải đi học lớp của cậu nữa mà?"
Lâm Kinh Chập đang định bỏ lại câu hăm dọa rồi đi cho oai, nghe thế thì quay phắt lại. Đúng rồi, học phí của Cừu Phi vẫn chưa trả lại! Lâm Kinh Chập lôi điện thoại từ túi ra, kéo Cừu Phi ra khỏi danh sách đen, gửi lại yêu cầu kết bạn. Dù không muốn, nhưng trả tiền sớm cho Cừu Phi cũng là cách để anh dứt khoát một mối bận tâm.
"Đồng ý kết bạn đi."
Cừu Phi chưa kịp mừng, lại nghe Lâm Kinh Chập nói: "Tôi trả học phí lại cho anh."
"Hả?" Nụ cười mặt dày của Cừu Phi cứng đờ. Hắn vội giật điện thoại lại, như thể chậm một giây là tiền sẽ bay về túi hắn. Thế thì lấy đâu ra cớ để tiếp cận Lâm Kinh Chập nữa? "Sao mà được?"
Lâm Kinh Chập không vui, tưởng Cừu Phi sợ trả thiếu: "Tôi trả đủ, không thiếu một xu."
"Trả đủ cũng không được! Tôi còn muốn học mà, tôi không nhận đâu." Cừu Phi ôm khư khư điện thoại vào ngực, như đề phòng kẻ trộm. Mà Lâm Kinh Chập đúng là "trộm" thật, trộm mất trái tim hắn.
Bình thường dạy học đã đủ phiền, Lâm Kinh Chập để hết kiên nhẫn cho lớp học. Thấy Cừu Phi không chịu chấp nhận kết bạn, anh cũng lười đôi co, quay đầu bước vào nhà.
Cừu Phi ngoài cổng sắt thề thốt: "Thầy Lâm, tôi nhất định học hành đàng hoàng, tuyệt đối không để thầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-hu-ngam-muoi-luu-thuy-thuy/2917777/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.