🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Ha ha." Nghe Lâm Kinh Chập đánh giá mình, Cừu Phi không những không giận, còn phì cười. Lâm Kinh Chập bảo hắn như kẹo cao su, chẳng phải công nhận cách theo đuổi bám dính của hắn sao? Hắn mặt dày: "Cậu nói vòng vo là khen tôi bám dai quá đúng không?"

 

Lâm Kinh Chập bị phản ứng trơ trẽn, trơn tuột của Cừu Phi làm cho cạn lời. Anh hít sâu, biết rõ khi giao tiếp với Cừu Phi, từ chối vô dụng, chỉ khiến hắn càng hăng.

 

"Bám dai? Vậy giữ anh đến Tết dán câu đối."

 

Lâm Kinh Chập mỉa mai, Cừu Phi chẳng hiểu. Thầy Lâm hài hước thế, làm hắn sướng rơn. Hắn chỉ nghe cái mình muốn. Hắn vẫn còn cơ hội, thầy Lâm muốn giữ hắn tới Tết! Vốn đang bực vì GV không chữa được liệt dương, nghe giọng Lâm Kinh Chập, Cừu Phi thấy tâm trạng thoải mái, liệt dương giờ dường như chẳng còn gì to tát.

 

Cừu Phi không biết xấu hổ. Lâm Kinh Chập chưa tắm xong, không muốn nói nhảm. "Không có gì thì tôi cúp."

 

"Ê ê! Đừng cúp!" Cừu Phi vội ngăn. Lâm Kinh Chập đã nghe máy, hắn không để anh cúp dễ thế, "Cách cậu nói chẳng hiệu quả."

 

Nằm tựa mép bồn tắm lâu làm ngực Lâm Kinh Chập đau, anh cầm điện thoại, dựa đầu vào thành bồn, nhắm mắt tận hưởng nước nóng mở lỗ chân lông, thong thả đáp: "Tôi chẳng bảo rồi sao? Xem nhiều vào, quen rồi sẽ không khó chịu. Biết đâu chữa được bệnh liệt dương của anh."

 

Lâm Kinh Chập nói cho có, nhưng Cừu Phi coi lời anh như thánh chỉ, nghiêm túc giải thích: "Nhưng tôi xem không nổi, ghê quá..."

 

"Thế chứng tỏ anh không phải gay, chẳng hứng thú với đàn ông."

 

Về việc có phải gay hay không, Cừu Phi có cách hiểu riêng. Hắn với Phan Lôi lớn lên từ nhỏ, ngủ chung, tắm chung, thi xem ai đái xa hơn, so "thằng em" với nhau, hắn chẳng cảm giác gì. Trước khi xem GV, hắn chưa từng nghĩ hai thằng đàn ông có thể kết hợp như thế. Hắn đúng là không phải gay.

 

Thấy Cừu Phi im lặng, Lâm Kinh Chập tưởng nói trúng tim đen, thừa thắng xông lên: "Cho nên, anh cũng chẳng thích tôi."

 

"Không phải!" Cừu Phi phản bác gay gắt.

 

Hỏi Cừu Phi có phải gay không, chính hắn cũng chẳng trả lời rõ ràng. Nhưng bảo hắn không thích Lâm Kinh Chập, hắn nhảy dựng lên chứng minh ngay.

 

Cừu Phi đầu óc bốc đồng: "Nếu nam chính trong GV là cậu, tôi chắc chắn..."

 

Nói đến đây, hắn khựng lại. Hắn chưa từng nghĩ tới khả năng này. Nếu một nam chính là Lâm Kinh Chập, người kia là ai? Tưởng tượng ai hắn cũng thấy sai sai. Phải là chính hắn.

 

Hắn và Lâm Kinh Chập cùng...

 

Tưởng tượng khuôn mặt mình và Lâm Kinh Chập thay vào nam chính GV, Cừu Phi máu dồn lên đầu, cảm giác như có luồng nhiệt sắp phun ra từ mũi.

 

Đúng lúc, tiếng cười lạnh của Lâm Kinh Chập vang lên qua điện thoại, kèm theo tiếng nước do anh cử động. Tiếng nước nóng khác nước lạnh, khác thế nào Cừu Phi không giải thích được, nhưng cứ khác. Vừa nghĩ không tưởng tượng nổi, giờ hắn thấy hình ảnh mờ ảo trong đầu dần rõ nét.

 

"Mơ đẹp nhỉ." Giọng Lâm Kinh Chập nhẹ bẫng, khinh miệt gần như tràn ra khỏi điện thoại.

 

Lâm Kinh Chập cao ngạo, coi thường người, giọng điệu khinh khỉnh, nghe mà Cừu Phi thích mê. Đầu óc không nghĩ nổi, toàn nói nhảm: "Cậu tắm một mình à?"

 

"Nếu tắm với người khác, anh nghĩ tôi rảnh nghe điện thoại của anh?"

 

Cừu Phi tự thấy mình hèn mọn, cứ thích Lâm Kinh Chập trả lời vòng vo, mỉa mai châm chọc, không từ chối thẳng, cũng chẳng đáp rõ, khiến hắn bị treo lơ lửng.

 

Thế mà Cừu Phi vẫn tiếp lời: "Nếu cậu tắm với người khác, tôi biết làm sao?"

 

Lâm Kinh Chập lần đầu gặp kiểu như Cừu Phi, từ chối thẳng hay bóng gió, hắn đều trơ như đá.

 

"Ý anh là gì? Tôi phải chịu trách nhiệm với một người liệt dương à?"

 

"Nếu cậu chịu trách nhiệm, liệt dương cũng chẳng sao."

 

Lâm Kinh Chập chẳng nể mặt: "Chưa tỉnh ngủ thì đi ngủ đi."

 

Dù sao qua giọng nói, Lâm Kinh Chập mắng hay chửi, chỉ mình Cừu Phi nghe. Hắn coi như tán tỉnh, hỏi lại: "Thầy Lâm, mấy phim này, cậu thích cái nào nhất? Tôi xem thử."

 

Máy tính bảng đã cho mượn, Lâm Kinh Chập không keo kiệt, nói từ khóa video yêu thích. Cừu Phi tìm ngay được video tương ứng.

 

Tiếng video vang lên qua điện thoại. Lâm Kinh Chập quen thuộc, chỉ nghe âm thanh đã biết nhân vật chính đến đoạn nào. Có lẽ đã lâu chưa giải quyết nhu cầu sinh lý, nghe tiếng nền, anh hơi động lòng.

 

Hiện tại, không khí giữa anh và Cừu Phi khá tốt, trò chuyện qua giọng nói, đối thoại mập mờ. Nếu là một người gay khác, Lâm Kinh Chập có thể vừa nói vừa "tự xử". Nhưng đây là Cừu Phi, gã nhà giàu mới nổi mù chữ, chẳng biết mình có phải gay hay không.

 

Phim Lâm Kinh Chập thích na ná nhau, nhân vật chính nhan sắc không chê vào đâu được. Cừu Phi chán ngắt với mấy phim này, nhưng giờ nghe hơi thở Lâm Kinh Chập, tiếng anh ngâm bồn, nhịp tim mình, hắn không nhịn được, lăn một vòng trên giường. Đây có tính là cùng thầy Lâm xem phim không?

 

Cùng xem phim, trong mắt Cừu Phi, chẳng khác cùng ngủ một giường, cùng chăn, cùng tắm. Họng hắn khô khốc, ngứa ran từ sâu trong lòng. Hắn đưa tay gãi cổ, yết hầu trượt lên xuống dưới ngón tay.

 

Cừu Phi định nói gì đó, nhưng bỗng nhận ra bên Lâm Kinh Chập yên ắng. Yên ắng không phải anh im hẳn, vẫn có tiếng thở nhẹ, tiếng nước chảy, và vài âm thanh khó tả phát ra từ cơ thể...

 

Âm thanh đó Cừu Phi quen lắm. Hắn nhớ lại, hồi dậy thì, lần đầu "mộng tinh", hắn bắt đầu khao khát vài thứ.

 

Lâm Kinh Chập đang...

 

Với tính cách Cừu Phi, bình thường phát hiện chuyện động trời thế này, hắn sẽ cầm loa tuyên truyền, đứng trước mặt Lâm Kinh Chập vạch trần anh. Nhưng lúc này, Cừu Phi như bị dán băng keo vào họng. Hắn lặng lẽ lắng nghe, âm thanh bên kia vừa quen vừa lạ. Quen vì đó là bản năng đàn ông, ai cũng tự hiểu. Lạ vì đó là Lâm Kinh Chập, Lâm Kinh Chập cao ngạo, bất khả xâm phạm.

 

Đầu Cừu Phi toàn hình ảnh bàn tay trắng trẻo của Lâm Kinh Chập. Anh quen viết tay phải, lúc "làm việc đó" dùng tay nào? Dù tay nào, khi dùng sức, gân xanh nổi lên, khớp xương rõ ràng, vừa mạnh mẽ vừa mềm mại, khiến người ta không kìm được.

 

Trên máy tính bảng, mặt nam chính dần trùng với mặt Lâm Kinh Chập. Hơi thở Cừu Phi lên xuống theo tiếng thở trầm thấp của anh. Hắn nhạy bén bắt được tiếng anh hít vào, thời gian như ngừng trôi. Cơ thể Cừu Phi căng cứng, tay nắm máy tính bảng quá chặt, tĩnh mạch dưới da giật giật. Mãi sau, hắn nghe Lâm Kinh Chập thở ra chậm rãi.

 

Xong rồi?

 

Im lặng mập mờ mà ngượng ngùng kéo dài. Lâm Kinh Chập hồi phục, thấy mình quá bốc đồng. Cừu Phi không lên tiếng, anh cũng không. Nhưng anh biết, Cừu Phi chắc chắn nghe được âm thanh bên mình.

 

Anh đã chuẩn bị tinh thần đón nhận sự chế giễu của Cừu Phi. Chỉ cần hắn vạch trần chuyện "tự xử", anh sẽ đàng hoàng bảo hắn đừng làm quá. Nhưng Cừu Phi chẳng hỏi gì, thậm chí không nói một lời.

 

Xong việc, mệt mỏi ngập trời ập đến. Khớp xương Lâm Kinh Chập tê dại, buồn ngủ, muốn ngủ. Anh chủ động lên tiếng: "Cúp đây."

 

"Đừng mà!"

 

Lâm Kinh Chập nghe tiếng Cừu Phi níu kéo, nhưng vẫn ngắt cuộc gọi. Đàn ông lúc này dễ tổn thương, cả tâm lẫn thân, anh lười đấu khẩu với hắn.

 

Nhìn màn hình điện thoại bị cúp, Cừu Phi cảm giác nghẹn ứ trong ngực. Hắn cúi nhìn thằng em mình, chẳng cầm gì, bất chấp tất cả, nhảy khỏi giường chạy ra ngoài. Không đợi thang máy, hắn lao thẳng đến cổng nhà Lâm Kinh Chập, đập cửa rầm rầm.

 

"Thầy Lâm! Lâm Kinh Chập! Mở cửa!"

 

Chưa đầy nửa phút, Lâm Kinh Chập mặt đỏ ửng chạy ra mở. Quần áo xộc xệch, ngực ướt một mảng, rõ là chưa kịp lau nước.

 

"Anh làm gì?"

 

Lúc Cừu Phi đập cửa, Lâm Kinh Chập còn rã rời trong bồn tắm. Anh như mèo bị giật mình, nhảy ra khỏi bồn. Nỗi ngượng vừa rồi chưa tan, giờ phải đối mặt Cừu Phi.

 

Cừu Phi bám chặt song sắt, chỉ vào ổ khóa, gào lên: "Thầy Lâm, mở cửa, nhanh mở cửa!"

 

Lâm Kinh Chập bị hắn làm hoảng, lấy chìa khóa mở. Cổng vừa hé một khe, Cừu Phi luồn chân dài, chen vào sân. Chưa kịp để Lâm Kinh Chập hỏi hắn vào làm gì, hắn kéo phắt thắt lưng quần, khoe "chỗ đó" với Lâm Kinh Chập.

 

Cừu Phi vừa phấn khích vừa kích động, mặt đầy hớn hở, nói như muốn chết: "Nghe giọng cậu, tôi không còn liệt dương nữa!! Tôi có phản ứng rồi!"

 

Gió nóng thổi qua, nỗi ngượng vừa rồi tan biến. Lâm Kinh Chập như nghe tiếng vọng của Cừu Phi. "Không liệt dương", "có phản ứng" vang vọng cả con phố.

 

Lâm Kinh Chập hiếm khi mất phong độ, hét lên: "Anh gào to thế làm gì!"

 

---

Capu có lời muốn nói: Anh Phi không ngại, em ngại!!! clm quê quá :)

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.