"Ha ha." Nghe Lâm Kinh Chập đánh giá mình, Cừu Phi không những không giận, còn phì cười. Lâm Kinh Chập bảo hắn như kẹo cao su, chẳng phải công nhận cách theo đuổi bám dính của hắn sao? Hắn mặt dày: "Cậu nói vòng vo là khen tôi bám dai quá đúng không?"
Lâm Kinh Chập bị phản ứng trơ trẽn, trơn tuột của Cừu Phi làm cho cạn lời. Anh hít sâu, biết rõ khi giao tiếp với Cừu Phi, từ chối vô dụng, chỉ khiến hắn càng hăng.
"Bám dai? Vậy giữ anh đến Tết dán câu đối."
Lâm Kinh Chập mỉa mai, Cừu Phi chẳng hiểu. Thầy Lâm hài hước thế, làm hắn sướng rơn. Hắn chỉ nghe cái mình muốn. Hắn vẫn còn cơ hội, thầy Lâm muốn giữ hắn tới Tết! Vốn đang bực vì GV không chữa được liệt dương, nghe giọng Lâm Kinh Chập, Cừu Phi thấy tâm trạng thoải mái, liệt dương giờ dường như chẳng còn gì to tát.
Cừu Phi không biết xấu hổ. Lâm Kinh Chập chưa tắm xong, không muốn nói nhảm. "Không có gì thì tôi cúp."
"Ê ê! Đừng cúp!" Cừu Phi vội ngăn. Lâm Kinh Chập đã nghe máy, hắn không để anh cúp dễ thế, "Cách cậu nói chẳng hiệu quả."
Nằm tựa mép bồn tắm lâu làm ngực Lâm Kinh Chập đau, anh cầm điện thoại, dựa đầu vào thành bồn, nhắm mắt tận hưởng nước nóng mở lỗ chân lông, thong thả đáp: "Tôi chẳng bảo rồi sao? Xem nhiều vào, quen rồi sẽ không khó chịu. Biết đâu chữa được bệnh liệt dương của anh."
Lâm Kinh Chập nói cho có, nhưng Cừu Phi coi lời anh như thánh chỉ, nghiêm túc giải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-hu-ngam-muoi-luu-thuy-thuy/2917791/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.