Ăn xong cũng đã xế chiều, thời gian này Doanh Doanh nếu có Tô Trúc bên cạnh sẽ ngủ được không ai quấy rầy, không khác mấy thời khóa biểu chẳng qua bên cạnh có một mỹ nhân tỷ tỷ nữa mà thôi, cung nữ bên cạnh công chúa cũng thấy kỳ lạ, người tạo ra tuyệt phẩm lại như tiểu hài ăn xong rồi ngủ không thì chơi đùa thật không giống như suy nghĩ của bọn họ chút nào
Buổi đêm trời lạnh đi vào lúc 2h sáng, không khí đột nhiên xuống rất thấp, thấp như muốn đóng băng toàn bộ cả phủ, ấy vậy mà lại không có người nói gì, thất công chúa cảm thấy kỳ lạ bởi vì là ban đêm cung nữ đã đi ngủ rồi, lúc mở cửa phòng ra thì thấy Tô Trúc cầm theo một cây đèn, cả sân phía trước không hề có gió nhưng dưới đường đi dường như đã muốn đóng băng tất cả, Tô Trúc đưa cho công chúa một cái áo choàng:
- Cứ mặc vào đi, chúng ta đến nơi làm việc của muội ấy, hãy giữ vững tâm lý
Cả hai theo con đường càng lúc càng lạnh tiến đến nơi khuất có một căn phòng nằm trong đó với những đóm lửa màu lam đang làm sáng, tiếng mài chỉ nghe được khi còn cách phòng 3 bước, cả hai rất nhanh đi vào đóng cửa lại, giữa cái nhiệt độ giá băng này một cái bóng lưng nhỏ bé đang ngồi cùng cây đèn màu lam lơ lửng
Tô Trúc chỉ vào tảng băng trên bàn mà nói:
- Đó là băng hệ, cũng chỉ có muội ấy có thể đóng băng đến nhiệt độ như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-nguoi-la-phe-vat/1973435/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.