Thái dương từ từ ló qua đỉnh núi, ánh nắng vàng rực rỡ chiếu soi mọi nơi, sương sớm phút chốc đã tan hết.
Thấy trời đã bắt đầu nóng Trương Tích Hoa liền mang bàn cơm bày dưới tán cây ngô đồng, thi thoảng có một tia gió thổi qua, ngồi ăn cũng sẽ mát mẻ thoải mái hơn. Vừa xong xuôi, ngẩng lên thì thấy mọi người đang cùng nhau trở về.
“Phụ thân…” Du ca gọi to, uốn éo muốn chạy ra đường, may mà Trương Tích Hoa nhanh tay kéo hắn lại: “Ở ngoài nắng lắm đấy.”
Du ca giãy giụa muốn thoát khỏi tay mẹ, Trương Tích Hoa phải vất vả lắm mới có thể giữ chặt đứa nhỏ, tiểu gia hỏa này khí lực càng lúc càng mạnh mẽ, không biết đến lúc trưởng thành thì còn khoẻ mạnh tới mức nào.
“Bà nội… Bà nội ở kia.” Du ca chỉ vào Hà Tằng thị nói.
Hà Tằng thị cũng vẫy tay với Du ca, đứa nhỏ thấy vậy cũng ra sức vung tẩy tay chân nhào vào lòng bà nội. Hà Tằng thị cười cười: “Tiểu Ngư Nhi nhớ bà nội à? Đợi ta một lát, cả người toàn bẩn không ôm ngươi được đâu.”
Trương Tích Hoa cầm lấy dụng cụ trong mẹ chồng, nói: “Hôm nay mọi người về sớm, Du ca trông thấy từ xa đã nháo nhào muốn chạy đến.”
Hà Tằng thị nói: “Đều nhờ các cậu của Du ca, bằng không cũng không xong việc nhanh như thế.” Nói xong bà quay đầu nói với Trương Kỳ Thăng, Trương Kỳ Nguyên: “Cơm cũng đã dọn rồi, hai ngươi cũng đừng khách khí, cứ xem như ở nhà mà ăn uống thoải mái, không cần phải ép buộc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-nha-nong/926371/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.