Trong một tông môn khổng lồ như Vân Lam Tông , trong chính cái nơi mà mình lớn lên rồi trưởng thành nhưng Vân Vận lại cảm thấy thật cô đơn lạnh lẽo , nàng lúc này không biết đi tìm ai , không biết tâm sự với ai , Vân Vận giờ đây đâu có giống một đấu hoàng cường giả cao cao tại thượng ở Gia Mã Đế Quốc , đâu có giống một tông chủ của Vân Lam Tông uy quyền , nàng hiện nay chỉ là một nữ nhân nhỏ yếu , một nữ nhân bình thường như bao nữ nhân khác .
Từng làn gió lạnh hiu hiu thổi bên ngoài , ánh trắng mờ ảo chiếu xuống , cánh cửa sổ căn phòng bị gió đẩy bật ra , gió lạnh lùa vào bất quá Vân Vận cũng không thèm đóng cửa sổ , nàng cứ yên lặng ngồi trên giường , lưng dựa vào thành tường hai tay nhẹ ôm lấy vài , khuôn mặt úp vào đầu gối , cơ thể nàng đôi lúc run lên nhè nhẹ .
Đột nhiên Vân Vận ngẩng đầu lên , ánh mắt nàng lập tức hiện lên một tia nghi hoặc , nàng kể cả có buồn đến đâu , lúc này nàng có yếu đuối như thế nào đi nữa thì Vân Vận vẫn là một đấu hoàng cường giả , nàng lập tức gắt lên “ Ai ? “.
Đấu khí toàn thân Vân Vận bắt đầu tập trung lại , ánh mắt nàng càng ngày càng trở nên lạnh lùng cùng ngưng trọng , rõ ràng nàng thấy một thân ảnh từ bên ngoài tiến vào qua cửa sổ nhưng lúc này lại không phát hiện ra bất cứ ai , cứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-pha-chi-thien-ha-vo-song/2495230/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.