Trong mật thất lúc này chỉ có một mình Vô Song cùng thiếu nữ kì lạ, hai người cứ như vậy bốn mắt nhìn nhau, từ trong cổ họng của thiếu nữa còn phát ra những âm thanh rít gào nhè nhẹ giống hệt tiếng một con dã thú đang mỏi mệt vậy.
Trên người nàng tổng cộng có 8 sợi xích lớn một cách khủng khiếp thậm chí còn cắm sâu vào trong da thịt thiếu nữ, những sợi xích được gắn liền với đốt sống lưng của nàng, những sợi xích sẽ đi theo nàng cả đời, đi theo nàng mãi mãi.
Thiếu nữ ánh mắt đỏ rực nhìn Vô Song thậm chí trên người nàng còn nhè nhẹ xuất hiện từng tia sát khí như ẩn như hiện, hai tay nàng khẽ chụm lại trên mặt đất, cả cơ thể như đang cố gắng bảo vệ một thứ gì đó, cô gái này thỉnh thoảng vẫn thấp giọng gầm ghừ, vẫn liên tục uy hiếp Vô Song.
Đứng trước mặt nữ nhân kỳ lạ này Vô Song không những không cảm thấy sợ hãi mà hắn thấy thương cảm cho nàng, hắn cảm nhận được trong ánh mắt 7 phần dã thú 3 phần nhân loại kia là sự cô đơn, sự lo lắng cùng sợ hãi, xung quanh nàng chỉ là chiếc cũi, làm bạn với nàng cũng chỉ có những chiếc xích sắt móc tận vào xương vào tủy mà thôi.
Không rõ là ma xui quỷ khiến hay cảm xúc cá nhân, Vô Song hướng ánh mắt ra xung quanh sau đó rát nhanh tìm thấy một chiếc chìa khóa màu trắng bạc treo trên hông một nam tử nằm bất tỉnh gần đó, Vô Song từ từ lấy chìa khóa sau đó mở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-pha-chi-thien-ha-vo-song/2495310/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.