16.
Không biết có phải vì nhìn thấy tin tức hot về Cố Hàn Châu và Diệp Lệ công khai bên nhau mà lòng tôi như bị đá đè nặng hay không.
Rõ ràng hôm qua khi thấy họ bước ra khỏi thang máy cùng nhau, tôi đã nên sớm biết câu trả lời rồi.
Để bản thân bận rộn hơn, không có thời gian nghĩ đến những thứ vớ vẩn nữa, tôi đã làm việc đến khuya. Nhưng dường như chẳng có tác dụng, tôi cảm thấy mình nhớ Cố Hàn Châu đến mức sinh ra ảo giác.
Nếu không tại sao tôi lại thấy gương mặt uể oải của Cố Hàn Châu đứng trước cửa nhà mình được?
Từ “uể oải” chẳng hề liên quan gì đến Cố Hàn Châu. Tôi chưa bao giờ thấy Cố Hàn Châu trong bộ dạng này. Vậy nên chắc chắn đây không phải là anh ta thật.
Tôi lắc đầu, vòng qua anh ta để đi tiếp. Nhưng khoảnh khắc tôi vừa đi ngang qua, anh ta bất ngờ nắm chặt cánh tay tôi.
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe:333
"Tần Mịch, bây giờ đến nhìn anh một cái em cũng lười sao?"
Đau quá. Hóa ra không phải là ảo giác.
"Cố Hàn Châu?"
Hình như anh đã uống rượu. Má đỏ không tự nhiên, ánh mắt cũng mờ mịt.
Thấy tôi nhìn anh, anh ủy khuất dựa đầu vào vai tôi. Giọng nói đầy uất ức: "Tần Mịch, tại sao em lại nhẫn tâm với anh như vậy?"
Trên người Cố Hàn Châu có mùi hương vani nhẹ nhàng pha lẫn hơi men.
Tôi vội vàng đẩy anh ra: "Cố Hàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-son-mau-hong-lac-nhat-bat-van/286717/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.