Bộ dạng của Lý Dật tuy có vẻ chật vật, nguyên nhân hắn điên cuồng phun máu là vì trong lúc chuyển đổi sang phòng ngự đã lọt vào sự công kích của rồng ngân, khiến cho khí huyết không thoải mái, phun ra máu tươi rồi hắn lại cảm thấy thoải mái nhẹ nhàng hơn nhiều, thực chất cũng không có tổn thương gì quá lớn.
“Lão Long ngươi ra tay thật độc ác, nếu không phải bổn thiếu gia đủ mạnh mẽ, thì đã bị lão quỷ ngươi giết chết rồi, xem ngơpi đi tìm ai giúp người đối phó với Dương Ma Thiên!”
“Yên tâm! Ta sẽ không để cho ngươi chết đâu. Ta hỏi ngươi, giờ đã phục chưa?”
Lý Dật lau vết máu trên khóe miệng, nhảy lên cười: “Như vậy mà phục? Ngươi cũng quá xem người Lý Dật rồi đó, con người không dễ nhận thua như trong tưởng tượng của Long tộc các ngươi đâu!”
"Chẳng lẽ ngươi còn muốn đánh tiếp sao?"
Đương nhiên, phải nỗ lực hết sức để tiêu hao thực lực của lão Long, để lão quỷ tổng điện chủ nhận thấy đã nắm chắc phần thắng trong trận chiến với lão Long, đây là nguyện vọng lớn nhất của Lý Dật hiện nay. Nhưng muốn tiêu hao thực lực của lão Long, chỉ dựa vào trận đấu tay đôi khi nãy hiển nhiên vẫn không đủ. Hơn nữa Lý Dật cũng rõ thực lực của mình có đến một nửa vẫn chưa được phát huy, cứ vậy mà dừng thì thật là quá lãng phí.
“Không những muốn đánh tiếp, mà còn muốn đánh thắng đó!” khẩu khí Lý Dật điên cuồng, tay cũng không chút nhàn rỗi, một tia Đấu khí hiện lên trên tay, xung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dau-than/2125181/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.