Do buổi tối làm việc đến khuya nên sáng ra Hạ Minh Lam uể oải vô cùng. Vì còn tài liệu chưa làm xong nên nàng tranh thủ dậy sớm hoàn thành cho xong, báo cáo này thật sự rất phiền phức. Vì muốn cho ma đầu thấy khả năng nên nàng mới cố gắng hết sức. Hoàn thành xong bản báo cáo cuối cùng Hạ Minh Lam cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ngẩn đầu phát hiện đồng hồ chỉ 6h30, nàng giật mình vội chạy đi thay quần áo. Còn 1 tiếng nữa vào làm nhưng nếu đi xe buýt nàng sợ không kịp mất.
Hớt ha hớt hải chạy ra đầu đường đón xe, nàng để luôn cả mặt mộc không thèm trang điểm, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt cùng với quần jean ôm sát đôi chân thon dài. Nhìn người qua đường liên tục nhìn mình, Hạ Minh Lam cứ thấy làm lạ, tại sao mọi người lại nhìn chằm chằm như vậy chứ? Chẳng lẽ chưa bao giờ thấy người mặt mộc vẫn xinh à. Nàng tự an ủi do sức hấp dẫn của nàng quá lớn nên người qua đường khó chống cự...
"Hắc hắc" Hạ Minh Lam cười một cách bệnh hoạn.
Đứng chờ 15 phút mà vẫn chưa có xe, Hạ Minh Lam bắt đầu sốt ruột, bỗng trước mặt có một chiếc Audi màu trắng dừng lại. Cửa kính mở ra, người con gái trên xe nhìn nàng nhíu mày.
"Lên xe", giọng Hàn Tâm Kỳ không chút biểu cảm, nói như ra lệnh.
"Ai cần đi xe của cô. Tôi tự đi được", Hạ Minh Lam bướng bỉnh.
" Không biết ở đâu xuất hiện tảng băng to đùng làm người ta lạnh sống lưng. Muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/day-bao-dai-tieu-thu/2041326/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.