Sáng sớm, lúc mọi người nhìn thấy bé Bông Vải, trên gương mặt nhỏ của cô bé cũng còn viết chữ không tình nguyện, mím môi bị ba ôm trong ngực. Nhìn ra được cơn giận còn chưa tan.
Tối hôm qua Văn công tử trải qua một lần thất bại không nhỏ trong đời. Cô nhóc khóc mà dỗ mãi cũng không nín, một hơi lên án anh. Dỗ thế nào thì cũng vô hiệu, chính là rất tức giận.
Anh rất ít khi chật vật như vậy.
Chuyện này còn rất nhanh bị lan truyền khắp nơi.
Vừa cùng nhau đến đây thì đã đối diện với ánh mắt hài hước của mọi người.
Ba Tần duỗi tay với bé Bông Vải, bé Bông Vải rướn người muốn anh ấy ôm, hôm nay, chê bai đối với ba ruột là rất rõ ràng.
Ba Tần thành công ôm được con gái, được lợi còn khoe mẽ: “Thầy Văn, anh không phúc hậu à nha.”
Văn Yến bóp trán.
Sợ là anh nhất định phải tiếp thu mấy ngày mọi người trêu chọc rồi.
Tránh né hai đứa nhóc, anh rất hưởng thụ thời gian mỗi đêm đơn độc tán gẫu với vợ, vốn cho rằng sẽ cứ như vậy mà thuận lợi tiến hành, không ngờ tối hôm qua bất ngờ xảy ra.
Bé Bông Vải chính mắt nhìn thấy cảnh tượng kia, tâm linh bị đả kích rất lớn, bé Kẹo Mềm còn ổn, chắc là không nhìn thấy, cho nên còn có thể dụ được.
Văn Yến cảm giác lần này tình cha con giữa anh và bé Bông Vải có nguy cơ sắp đổ vỡ.
Hôm nay, tất cả ba và bé cưng phải tiến vào một khu rừng có hơi thở thiên nhiên rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/day-dua-voi-dem-xuan-mang-li/762136/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.