Lý Thất Dạ cười khẽ bước đi hướng tiếng trống:
- Đi xem thử.
Đại Hắc Ngưu cười nói, cất vó đi theo Lý Thất Dạ:
- Được, để chúng ta đi xem chúng nó là người hay quỷ.
Thánh Sương Chân Đế do dự một chút, cuối cùng bay lên theo Lý Thất Dạ đi hướng phát ra tiếng trống.
Thánh Sương Chân Đế do dự không phải vì e ngại đối diện hắc ám, nàng chỉ do dự là khi vén lên tấm màn che sẽ là đả kích nặng nề đối với Tiên Thống Giới, nàng chỉ lo điều đó.
Lý Thất Dạ bước vào hư không, nhìn như đi chậm nhưng hắn một bước một thiên địa, mỗi một bước đạp ra là cảnh tượng trước mắt không ngừng thay đổi, vượt qua từng lĩnh vực.
Tuy nơi này là một tiểu thế giới nhưng nó rộng lớn hơn xa nhiều truyền thừa đạo thống.
Từng bước vượt qua, cảnh tượng liên tục thay đổi, đi qua bình nguyên rộng lớn, hồ nước sóng lớn, dãy núi hùng vĩ.
Nhóm Lý Thất Dạ đi vào sâu núi non thay đổi, càng vào trong núi non càng vụn vỡ.
Đi sâu vào thấy dấu vết chiến tranh ở khắp nơi, có nhiều chỗ có thể trông thấy di tích chiến trường cổ xưa từ trên trời rớt xuống đất. Thấy mặt đất bị xới thành hiệp cốc để lại vết thương ghê người. Thấy đất đỏ vạn dặm, vô số dãy núi bị đốt thành nham thạch.
Càng vào sâu bên trong trông thấy cảnh tượng càng ghê người, khi đi vào độ sâu nhất định thì thấy mặt đất bị xuyên thủng, đất đai vốn to lớn dày nặng bị đánh tan nát thành từng mảnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1001296/chuong-4401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.