Đại Hắc Ngưu cười nói:
- Ha, ta chỉ so sánh vậy thôi, nhưng cũng gần giống.
Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, lắc đầu cười nói:
- Bọn họ chưa đến độ cao đó, ngươi đừng hù họ.
Đại Hắc Ngưu nhún vai nói:
- Bản đại soái ngưu chỉ cho họ biết lòng người hiểm ác, trên đời không có chúa cứu thế, trước tiên cho họ một bài học.
Nhóm học sinh Triệu Thu Thực nhìn nhau, không biết nên nói cái gì.
Vì chỗ này xuất hiện một thế giới xương trắng khiến bọn họ cứ thấy là lạ, vì Quang Minh Thánh Viện của họ là quang minh sáng soi, chúng sinh bình thường cũng được soi tỏ, là thiên đường cho sinh linh thiên địa. Giờ chỗ này xuất hiện thế giới xương trắng to lớn làm nhóm học sinh thấy kỳ lạ.
Lý Thất Dạ cười cười tiến lên trước, hắn đi tùy ý, thường nhìn lên trời.
Học sinh Tẩy Tội viện theo sau Lý Thất Dạ, bọn họ vừa đi dạo vừa ngắm.
Có học sinh nhặt được một viên bảo châu từ khe hở xương trắng:
- Nhìn này nhìn này, ta nhặt được một viên bảo châu!
Bảo châu to cỡ nắm tay người trưởng thành, tỏa ánh sáng đỏ rực. Nhặt được bảo châu khiến học sinh siêu hưng phấn nói cho bạn học khác biết.
Lý Thất Dạ liếc sơ qua bộ xương dài thô to, cười nói:
- Đây là chân hỏa lân xà, khi còn sống là dị chủng, sau khi vào đây được quang minh, tu đại đạo, kết châu ở xương sống lưng. Ngươi có thể lật khúc xương sống thứ mười tám đến ba mươi sáu của nó sẽ tìm được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1001521/chuong-4222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.