Lý Thất Dạ khẽ thở dài, nắm bàn tay ngọc, dịu dàng nói:
- Đến lượt nàng.
Liễu Sơ Tình lấy lại tinh thần, nắm bàn tay to của hắn theo Lý Thất Dạ nâng từ từ đứng dậy.
Khi lên đường ít ai biết Lý Thất Dạ rời đi, chỉ có mấy người Liễu Sơ Tình đưa tiễn.
Lúc đi Liễu Sơ Tình luôn nhìn Lý Thất Dạ, mắt không muốn dời đi, nàng hy vọng phút cuối cùng được nhìn Lý Thất Dạ lâu hơn, ngắm hắn lâu hơn chút. Liễu Sơ Tình biểu hiện rất bình tĩnh nhưng không khí tràn ngập không nỡ, có sầu ly biệt.
Lý Thất Dạ thầm thở dài, biệt ly luôn khiến lòng người nặng trĩu, là biệt ly sống chết hay từ biệt mãi không gặp lại đều khiến lòng người khó chịu.
Lý Thất Dạ nhẹ vuốt mái tóc Liễu Sơ Tình, dịu dàng nói:
- Trở về đi, tiễn quân ngàn dặm rồi cũng chia ly.
Trái tim Liễu Sơ Tình run lên. Sắp chia ly rồi, lòng nàng tê rần, cảm giác như từ biệt lần này mãi không gặp lại.
Cuối cùng Liễu Sơ Tình hít sâu, ôm chặt Lý Thất Dạ, ôm thật lâu rồi nàng thả lỏng hai tay ra, lùi lại một bước.
Lúc này tiểu cô nương biểu hiện thật kiên cường, mắt đẹp nhìn Lý Thất Dạ tràn đầy tình cảm như nước rồi lại kiên quyết.
Liễu Sơ Tình hít sâu, kiên định nhìn Lý Thất Dạ, gằn từng chữ:
- Nguyện chàng mã đáo công thành, đánh đâu thắng đó. Ta ở đây chờ chàng trở về, mãi chờ chàng.
Lý Thất Dạ ôm Liễu Sơ Tình, hôn lên tóc nàng:
- Nha đầu ngốc, trở về đi. Sẽ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1001637/chuong-4010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.