Khi Quan Hải Đao Thánh lui ra thì Lý Thất Dạ nhìn Thang Hạc Tường, cười nhạt nói rằng:
- Ngươi muốn chết như thế nào? Muốn được chết thống khoái thì hãy tự mình kết liễu. Nếu như ta ra tay thì không thể nói chắc, chết không toàn thây là chuyện rất bình thường.
Sắc mặt của Thang Hạc Tường hết sức khó coi. Bị Quan Hải Đao Thánh coi thường thì cũng thôi, bây giờ lại còn bị Lý Thất Dạ coi thường như thế, nội tâm của hắn gần như phát điên.
Phải biết rằng trước kia là hắn xem thường Lý Thất Dạ. Trước kia tân hoàng chẳng qua chỉ là một tên phế vật bị người ta đuổi xuống hoàng vị mà thôi, ngay cả giang sơn cũng bị cướp mất.
Bây giờ thì hay rồi. Bị Lý Thất Dạ coi thường ngay trước mặt người trong thiên hạ, thậm chí còn chẳng thèm ngó tới. Cho dù trong lòng hắn biết Lý Thất Dạ rất cường đại, thế nhưng nội tâm vẫn không thể áp chế được cảm giác giận dữ.
- Ngươi thật sự cho rằng ngươi vô địch hay sao?
Thang Hạc Tường hừ lạnh, ánh mắt toát lên vẻ tức giận.
- Không sai, ta chính là vô địch.
Lý Thất Dạ mỉm cười, tùy tiện nhìn xung quanh, hời hợt nói rằng:
- Ai muốn khiêu chiến ta thì ta tùy thời hoan nghênh, để mọi người kiến thức được phong thái vô địch của ta.
Đứng trước mặt người trong thiên hạ nói mình vô địch, thật sự quá bá đạo, quá kiêu căng. Ngay cả Chân Đế cường đại cách mấy thì cũng không dám kiêu căng tuyên bố mình vô địch. Thế nhưng, tân hoàng lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1001995/chuong-3731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.