Khi Kim Kiếm tung ra, rất nhiều người còn chưa hay biết chuyện gì thì đã bị đoạt mất tính mạng.
Có thể nói, khi Lý Thất Dạ cầm Kim Kiếm trong tay thì rất nhiều người không kịp ra tay. Kim Kiếm vừa hiện, kết cục đã được định sẵn.
Như Liệt Thiên Cuồng Hủy, là bất hủ, hắn rất mạnh. Thế nhưng Kim Kiếm vừa tung ra thì hắn cũng bị kiếm này lấy mạng, không thể làm gì được, đối diện chỉ có tử vong mà thôi.
Thậm chí rất nhiều người ngay cả mình chết như thế nào cũng không biết.
Đương nhiên, chết dưới Kim Kiếm cũng là một loại may mắn. Ít nhất cái chết tới nhanh, đi nhanh, không hề đau đớn. Ngươi còn chưa cảm thấy gì thì tính mạng đã bị cướp đoạt, im lặng rời khỏi thế gian, không hề đau đớn, thậm chí ngay cả cơ hội khủng hoảng cũng không có.
- Vương lão...
Nhìn thấy Liệt Thiên Cuồng Hủy ngã trên mặt đất, Mộc Thiếu Thần quát lớn. Hắn đương nhiên không tiếc tính mạng của Liệt Thiên Cuồng Hủy, mà bởi vì Liệt Thiên Cuồng Hủy là chỗ dựa duy nhất của hắn. Bây giờ Liệt Thiên Cuồng Hủy cũng chết rồi, hắn bây giờ thật sự trở thành một người cô đơn.
- Tới ngươi.
Lý Thất Dạ nhìn Mộc Thiếu Thần ngơ ngác thất sắc, cười nhạt.
- Ngươi... ngươi đừng có tới đây, đừng có tới đây.
Mộc Thiếu Thần bị Lý Thất Dạ hù bể mật, sắc mặt trắng nhách, liên tục lùi về phía sau. Lúc này hắn hận không thể chạy khỏi nơi này. Thế nhưng hắn lại không thể trốn thoát.
- Yên tâm, sẽ không để ngươi chết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1002249/chuong-3568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.