- Ngô huynh nói không sai.
Thiên tài trẻ tuổi có mặt ở nơi này cũng phụ họa:
- Công tử cùng nữ võ thần đúng là trai tài gái sắc, trời tạo một đôi, quá sức hoàn mỹ.
Bồi Nguyên Đan mà Hồi Xuân công tử luyện cũng tuyệt nhất thiên hạ, có không biết bao nhiêu tu sĩ trẻ tuổi thèm khát Bồi Nguyên Đan của hắn nhỏ dãi. Vì vậy có không ít tu sĩ trẻ tuổi cũng tình nguyện nịnh hót Hồi Xuân công tử.
Đương nhiên cũng có một ít tu sĩ trẻ tuổi cảm thấy không thoải mái. Dù sao ở Vạn Thống giới có không ít thanh niên tuấn kiệt ái mộ nữ võ thần, bọn họ nghe nói như vậy đương nhiên sẽ cảm thấy khó chịu.
- Không dám, không dám.
Tuy câu nói đó khiến Hồi Xuân công tử cảm thấy khoan khoái, thế nhưng hắn vội vàng nói rằng:
- Câu nói này không thể nói lung tung, không thể nói lung tung. Nếu để nữ võ thần nghe thấy thì không ổn, không ổn.
Tuy rằng Hồi Xuân công tử ngoài miệng khiêm tốn thế nhưng trong lòng rất hưởng thụ, có thể nói gió gió xuân đầy mặt, thật giống như thật sự có chuyện như vậy. Thậm chí hắn còn mơ tưởng tới viễn cảnh ôm được mỹ nhân về nhà.
- Ta gặp nhiều người không biết xấu hổ, thế nhưng người không biết xấu hổ đi nịnh hót bùn xìn thì không mấy khi gặp.
Lúc này có tiếng vỗ tay vang lên, âm thanh rất chói tai, đánh tan bầu không khí vui vẻ thân mật của đám người Hồi Xuân công tử.
Mọi người nghe thấy, không khỏi nhìn lại. Chỉ thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1002672/chuong-3294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.