- Điều đó có gì là không tốt đâu?
Lý Thất Dạ cười cười nói:
- Mặc dù nói Đại Đế Tiên Vương nhất định phải có phong thái tuyệt thế, là đỉnh phong mỗi thế, tuy nhiên cũng có góc độ khác tạo ta cảm giác không phải là chuyện tốt.
- Có rất nhiều việc Tiên Vương Đại Đế cũng không bằng người thường, bọn hắn chính là cao cao tại thượng, không dám cất bước vào hồng trần, mà ngươi thì không cần lo lắng như vậy, có thể cảm thụ sự phồn hoa của nhân thế, có thể đi con đường mà Đại Đế vô song chưa chắc đã đi lên đỉnh cao được.
- Do thiên phú của ta nông cạn mà thôi, không bằng chư đế cười ngạo phong vân, chỉ có thể làm một hòn đá nhỏ bé, bước từng bước một trong thế gian này.
Lão Ma cũng không kiêu ngạo, ngôn từ vẫn điềm nhiên như vậy.
Lý Thất Dạ cười cười, nhìn quanh phòng nhỏ, tuy nhỏ nhưng như một thế giới vậy, ít nhất đối với Lão Ma chính là như vậy.
- Thánh Sư đến đây, không biết có gì chỉ giáo?
Cuối cùng Lão Ma cũng ôm quyền cung kính hỏi Lý Thất Dạ.
- Nếu như nói về đạo tâm, trong thế gian này ngoại trừ ta ra thì khỏa đạo tâm đáng để đi nhem nhóm nhất chính là ngươi.
Lý Thất Dạ nghiêm túc nói:
- Nếu như ta nói, ta đến nơi này là để điểm tỉnh ngươi, ngươu có tin tưởng không?
Đổi lại những người khác nếu có thể nghe rõ ý tứ của Lý Thất Dạ nhất định sẽ kinh hãu thế nhưng Lão Ma chỉ cười cười, hắn nhẹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1003083/chuong-3026.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.