Thánh Nhân nói thản nhiên nhưng điếc màng tai, Đại Đế Tiên Vương xem trận chiến lòng rung lên.
Khi hắc ám buông xuống, trong Đại Đế Tiên Vương sẽ lựa chọn như thế nào đây? Khi hắc ám quá mức cường đại thì Đại Đế Tiên Vương đấu tranh có ý nghĩa không? Biết rõ hết thảy đấu tranh chỉ là phí công thì có nên từ bỏ?
Thánh Nhân nói câu trên đã cho ra đáp án, miễn cho tâm linh tuyệt vọng trong hắc ám chút sắc màu thì tất cả không tiếc.
Luân Hồi Hoang Tổ gật gù:
- Đây là điẻm ghê gớm của bạn già, biết rõ không chống lại được nhưng vẫn làm, ta không bằng được.
Vẻ mặt Luân Hồi Hoang Tổ nghiêm túc nói:
- Nhưng bạn già, e rằng hôm nay tất cả sẽ kết thúc. Nếu ngươi có thể chiếu sáng lòng chúng sinh nhưng chưa chắc có thể chiếu sáng chính mình.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, sóng thần hắc ám rút đi, trong khoảnh khắc hắc ám vô cùng tận điên cuồng rút đi. Chớp mắt tất cả hắc ám bị Luân Hồi chi nhãn của Luân Hồi Hoang Tổ nuốt, cắn nuốt tất cả hắc ám rồi Luân Hồi chi nhãn trở nên trong suốt, đây là hắc ám trong suốt.
Không sai, hắc ám trở nên trong suốt. Không thể tưởng tượng nổi. Dường như trong Luân Hồi chi nhãn không phân biệt hắc ám và quang minh, quay về căn nguyên.
Vèo!
Luân Hồi chi nhãn bắn ra tia sáng, luồng sáng quang mang không phải hắc ám, cũng không phải quang minh, hình như đó là ánh sáng thiên địa ban đầu sinh ra, nó cực kỳ nguyên thủy, chất phác, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1003119/chuong-3003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.