Nhưg đoàn người Lý Thất Dạ cũng khá kỳ dị. Nghĩ thử xem, một phàm nhân dẫn ba tu sĩ đi mua sắm. Ba tu sĩ theo đuôi một phàm nhân, rụt rè như cô vợ nhỏ, nhìn là biết chưa gặp nhiều trường hợp lớn.
Còn phàm nhân thì nghênh ngang, đến đâu cũng ung dung như thể hắn đi ngang tới bất cứ đâu.
Ai nhìn phàm nhân thế này cũng thấy lạ, đây là phàm nhân vênh váo nhất bọn họ từng thấy trong đầu.
Nhân viên của cửa hàng ánh mắt cực kỳ sắc bén, nhìn sơ liền biết Lý Thất Dạ dẫn đầu đoàn người.
Nhân viên rất khó hiểu, mặc dù nhìn liền biết đám người Trầm Hiểu San xuất thân từ tiểu môn tiểu phái, nhưng bọn họ dù gì cũng là tu sĩ. Đặc biệt Thạch Tẩu, đạo hạnh chẳng là cái đinh gì trong phàm nhân nhưng ở tiểu môn tiểu phái cũng coi như một nhân vật.
Tóm lại tu sĩ xuất thân từ tiểu môn tiểu phái cũng sẽ coi thường phàm nhân, trong mắt tu sĩ thì phàm nhân không khác gì con kiến. Hiện tại ba người Thạch Tẩu theo sau Lý Thất Dạ như cái đuôi, hắn đi ngang mới là đại nhân vật.
Nhân viên khó hiểu nhưng vẫn cực kỳ nhiệt tình, gã giới thiệu với Lý Thất Dạ:
- Không biết khách nhân muốn cái gì?
Lý Thất Dạ cười cười, tùy ý nói:
- Nhìn xem chỗ các ngươi có báu vật gì vừa mắt ta không.
Lý Thất Dạ thốt lời làm nhân viên ngây ngốc, cả đời gã lần đầu tiên gặp vênh váo, bá khí nhất. Phàm nhân bình thường tới chỗ bọn họ đừng nói đi vào, đứng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1003510/chuong-2738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.