Lý Thất Dạ chỉ tươi cười, nói:
– Lời này không thể nói như thế, lại nói tiếp, có lẽ các ngươi phải cảm ơn ta mới đúng. Đúng vậy, ta tới mượn tiên tinh, nhưng các ngươi cũng có thể suy nghĩ một chút, nếu như nói, thỉnh thoảng có Tiên Đế đến quấy rối các ngươi, hoặc là ta thường cách một đoạn thời gian tụ tập quân đoàn cửu giới đánh các ngươi một lần, các ngươi có thể chịu đựng bao nhiêu thời đại? Các ngươi cần dùng bao nhiêu tiên tinh để đền bù hao tổn…
– Mọi sự đều là có tính hai mặt, đều có mặt tốt, cũng có mặt xấu, các ngươi không nên nhìn mặt xấu chứ? Cũng có thể nhìn một mặt nào đó quá nhiều. Bao nhiêu năm qua, chính bởi vì sự tồn tại của ta nên các ngươi mới an bình, cho nên nói, các ngươi cho ta mượn chút tiên tinh cũng không tính là lỗ vốn, các ngươi nói đúng chứ?
Nói đến đây, Lý Thất Dạ tươi cười rất đậm.
– Quạ đen chết tiệt, ngươi là vương bát đản, là một hỗn đản! Ngươi là ác ma ăn tươi nuốt sống!
Tinh Kê tức giận mắng chửi.
– Ta biết rõ, ta chính là một hỗn đản.
Lý Thất Dạ tươi cười, nhàn nhã nói:
– Nhưng mà, nên chửi cũng chửi, nên mắng ngươi cũng mắng xong, khí hết giận chúng ta lại nói chính sự.
– Hừ, hừ, hừ, lại mượn tiên tinh đúng không, hừ, ở kiếp này, chúng ta chỉ có thể cho ngươi năm viên tiên tinh, hai thời đại trước ngươi đã mượn, hiện tại lại đến mượn, tối đa cũng chỉ có năm viên!
Không cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1003706/chuong-2542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.