- Không nên mất hứng.
Lý Thất Dạ cũng không nhìn bọn họ nhiều, nhàn nhạt nói:
- Có thể hầu hạ bên cạnh ta chính là phúc khí của ngươi, đi thôi.
Lý Thất Dạ nói lời cuồng vọng như vậy làm cho đám người bọn họ khó coi, bọn họ đã nhìn thấy người cuồng vọng, nhưng mà chưa thấy kẻ nào cuồng vọng như thế này.
- Đi pha trà cho công tử, ta còn còn có một chút trà ngon.
So với đệ tử Văn Nhân thế gia, thái độ của Văn Nhân Kiên Thạch tốt hơn nhiều, phân phó đám đệ tử này.
Tuy sắc mặt đệ tử Văn Nhân thế gia vẫn khó coi, làm như không thấy với Lý Thất Dạ, nhưng mà Đại công tử phân phó, bọn họ không dám không theo, đành phải đi pha trà.
Sau khi đám môn hạ này rời đi, Văn Nhân Kiên Thạch nhìn qua Lý Thất Dạ, sau đó nói:
- Không biết huynh đài tới từ nơi nào, tôn xưng ra sao?
- Họ Lý, tên không đáng nhắc tới, một kẻ tán nhân mà thôi.
Lý Thất Dạ nhìn qua cảnh sắc bên hồ, tùy ý cười nói.
Tư thái này của Lý Thất Dạ là rất kiêu ngạo, nên biết cả hòn đảo này chính là của Văn Nhân thế gia, thân phận Văn Nhân Kiên Thạch rất tôn quý, tu sĩ trong hòn đảo này không có ai dám nói thế với hắn.
Nhưng mà, Văn Nhân Kiên Thạch cũng không tức giận, hắn đối với Lý Thất Dạ nói ra:
- Lý huynh, con rể Văn Nhân thế gia cũng không dễ làm như vậy đâu?
Nghe thấy Văn Nhân Kiên Thạch nói thế, Lý Thất Dạ cười rộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1003805/chuong-2443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.