Từ hoả táng nước, đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi, ngự hỏa chi thuật như vậy đã là lô hỏa thuần thanh chân chính.
Thời điểm này nước đã tỏa ra hào quang óng ánh, Lý Thất Dạ phân phó Tư Mã Ngọc Kiếm nói ra:
- Cởi quần áo vào trong đi.
Lý Thất Dạ nói ra lời này, Tư Mã Ngọc Kiếm lập tức nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, ánh mắt nàng dù không có sát ý, nhưng thập phần lạnh như băng, lạnh như băng nhìn qua Lý Thất Dạ.
- Này, ngươi khi nào từ tự đại vương biến thành đại sắc lang vậy!
Diệp Tiểu Tiểu lập tức thấy Tư Mã Ngọc Kiếm không còn bị thương, trừng mắt Lý Thất Dạ, căm giận bất bình, nói ra:
- Ngươi đang mượn cơ hội chữa thương chiếm tiện nghi tiểu nữ hài! Sắc lang chết tiệt, xem ta thu thập ngươi!
Nói xong liền đi giẫm mũi chân của Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ chỉ cong tay búng ra, đẩy Diệp Tiểu Tiểu ra ngoài, chỉnhàn nhạt nói:
- Ta muốn chiếm tiện nghi, quá dễ dàng, cần gì lấy cớ.
- Thương thế của ta khỏi rồi!
Tư Mã Ngọc Kiếm lạnh như băng nói ra, nàng vẫn lạnh lùng, vẫn lạnh như băng.
- Ta biết rõ.
Lý Thất Dạ bình thản nói:
- Ta đây không phải chữa thương cho ngươi, ta đang khu trục cho ngươi! Nếu không ngươi vĩnh viễn đừng mong đi Cổ Linh Uyên. Ngươi một khi bước vào Cổ Linh Uyên, ngươi sẽ không thể ẩn nấp được!
Tư Mã Ngọc Kiếm trầm mặc một chút, nàng không rõ ý của Lý Thất Dạ.
- Hừ, ngươi quá yếu, ngay cả Bàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1004027/chuong-2270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.