Nhìn thấy Lý Thất Dạ không chút tổn hại nào, Lâm Thiên Đế không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng, không nói gì, yên lặng lui về Kình Thiên Phong.
Lúc này, Chiến Sư hít một hơi thật sâu, hắn đạp không mà lên, đứng ở đối diện Lý Thất Dạ. Hắn là một người không thích nói chuyện, nhưng mà lúc này, nhìn lấy mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, hắn cũng không khỏi nói ra:
- Thành tựu của Lý huynh, cả đời chúng ta không cách nào với tới.
- Đạo tâm, mới là đồ vật căn bản nhất, có được đạo tâm vững như bàn thạch, liền có được hết thảy.
Lý Thất Dạ nhìn lấy Chiến Sư, nói ra:
- Ngươi cũng có được hết thảy, đạo tâm của ngươi, so với bất kỳ vật gì đều trân quý, không biết có bao nhiêu người hâm mộ ngươi có được một khỏa đạo tâm bất động như thế.
- Đa tạ Lý huynh khích lệ.
Chiến Sư chậm rãi chắp tay, nói ra.
Lúc này, rất nhiều người nhìn ra được, coi như là ba người bọn họ sinh tử chiến, nhưng bọn hắn là thiên tài, cũng không khỏi có cùng chung chí hướng.
Chiến Sư hít sâu một hơi, chiến qua nơi tay, trực chỉ Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra:
- Lý huynh, xin chỉ giáo.
Lý Thất Dạ nhìn lấy Chiến Sư tay cầm chiến qua, không khỏi nở nụ cười, đưa tay nói:
- Ai có chiến qua, cho ta mượn dùng một chút.
- Lý công tử, tiểu nhân có một thanh chiến qua, nhưng là tục binh sắt thường, công tử chớ chê cười.
Lúc này, lập tức có cường giả đem chiến qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1004661/chuong-1694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.