Lam Vận Trúc thầm lấy làm lạ. Một người chưa từng tồn tại, không ai nghe nói qua? Vậy rốt cuộc là ai?
Lam Vận Trúc nhìn cây khô cắm rễ trong hang, hỏi:
- Cây khô này là chìa khóa sao? Giống như chìa khóa đệ nhất hung mộ, nó là chìa khóa mở ra bất cứ bí mật tối cao nào của đệ nhất hung mộ?
Khi Lý Thất Dạ lấy cây khô chỉ mình Lam Vận Trúc chứng kiến, nàng là người duy nhất biết hắn làm sao lấy được cây khô.
- Không phải.
Lý Thất Dạ trả lời:
- Đây không phải chìa khóa nhưng nó quý giá hơn chìa khóa gấp vạn lần. Nó chứa bí mật vạn cổ không người nào biết.
Lam Vận Trúc nhìn cây khô, lúc này nàng không hề coi thường khúc cây, nàng biết Lý Thất Dạ làm sao có được nó. Cây khô này không dơn giản là mở ra phần mộ bí chi bí, có lẽ còn tác dụng nào khác.
Lý Thất Dạ ôm eo Lam Vận Trúc, trầm giọng nói:
- Chuẩn bị sẵn sàng chưa? Chúng ta sắp đi vào, hơi xóc nảy một chút, cẩn thận.
Lam Vận Trúc hít sâu, trịnh trọng gật đầu.
Lam Vận Trúc nghiêm túc nói:
- Ta đã chuẩn bị xong.
Lam Vận Trúc ôm chặt eo hổ, Lý Thất Dạ trầm giọng quát:
- Mở!
Mệnh cung chứa cây khô bỗng sinh ra vòng xoáy, đạo môn màu đen bị hút hết trật tự thần liên đen.
Rào rào!
Chớp mắt cát bay đá chạy, đạo môn màu đen hút Lý Thất Dạ vào, Lam Vận Trúc ôm chặt hắn cũng bị kéo theo.
Ngay khi bị hút vào đạo môn màu đen, Lam Vận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1005811/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.