Thu Dung Vãn Tuyết nói: 
- Hãy mở thiên nhãn ra các người liền biết là người hay quỷ, không, phải nói là chấp niệm. 
Nghe tộc trưởng nói, sáu thanh niên mở thiên nhãn ra, nhìn cảnh tượng rùng rợn. 
Nếu là một thành trấn lớn cực kỳ náo nhiệt thì không gian nên có huyết khí như biển, cuồn cuộn vô tận, huyết khí bao la uấn dưỡng thiên địa. 
Nhưng khi mở thiên nhãn nhìn thì thấy Phong Đô thành tràn ngập âm khí, người đi tới đi lui không có huyết khí. Tiểu thương ven đường chẳng qua là ảo ảnh. 
Một thành trì lớn như thế nhưng không có huyết khí, sao không làm người rợn gáy? Đây là tử thành. 
Đệ tử giật mình kêu lên: 
- Sao có người trông như người thật? 
Người đi đường có như ảo ảnh, có trông cực kỳ giống thật, nếu không phải trên người không có huyết khí thì không nhìn ra đó là quỷ. 
Thu Dung Vãn Tuyết muốn đám Bành Tráng tăng kiến thức nên kiên nhẫn giải thích rằng: 
- Trong Phong Đô thành có mạnh có yếu. Chấp niệm mạnh thì không khác gì tu sĩ bình thường, trừ không có huyết khí ra. Cháp niệm yếu bị thiên nhãn nhìn thấu ngay, như ảo ảnh đó. 
Bành Tráng chỉ vào đám thanh niên từ xa đi tới, hỏi: 
- Nhìn kia, đám quỷ kia có huyết khí! 
Thu Dung Vãn Tuyết vội trầm giọng nói: 
- Không được vô lễ, bọn họ giống như ngươi, là tu sĩ từ bên ngoài vào. 
Bành Tráng lúng túng cười, vội rụt tay về, không dám suồng sã. 
Mỗi ngày có rất nhiều tu sĩ trẻ vào Phong Đô thành, có người đến xem 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-ba/1006018/chuong-659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.